Hoắc Vi Vũ cảm thấy hơi ấm từ người đàn ông ấy đang thấm qua làn da lạnh ngắt, len lỏi vào thẳm sâu cơ thể cô, khiến cho cô không còn thấy buốt giá.
Cô lưu luyến cảm xúc ấm áp này, cơn cuồng si biến động tác gặm mút của cô càng thêm mãnh liệt. Cô muốn hắn, cô khao khát hắn. Chỉ khi ở bên cạnh hắn, cô mới không cảm thấy sợ hãi và cô độc.
Hoắc Vi Vũ mơn trớn dọc đôi môi xuống đến hầu kết của Cố Hạo Đình. Đầu lưỡi vờn quanh như đang thưởng thức một miếng pudding tuyệt ngon.
Cố Hạo Đình thấy như máu mình đang sôi lên sùng sục. Cơ thể càng ngày càng căng cứng, miệng khô lưỡi đắng, hầu kết nhấp nhô.
Cô không bắt được hầu kết của hắn bèn dứt khoát xốc áo hắn lên, học theo động tác của hắn trước kia mà gặm cắn trên ngực hắn.
Cơn sóng tình lan tỏa nơi lồng ngực đang thất thủ trong tay người con gái, từng làn từng làn một chạm khẽ trái tim đã in dấu tên cô tự bao giờ. Cái tên ấy đã khắc vào tâm khảm mỗi lúc một sâu, không có cách nào lấy ra được nữa.