下載應用程式

章節 2: Chap 1

(..Tại sao haru-kun lại tỏ tình với mình.Không lẽ cậu nghĩ mình thích cậu sao.Vậy thì cậu nhầm rồi tớ làm quen với cậu chỉ để làm quen với tanaka-kun thôi chứ không có ý gì với cậu đâu nên đừng hiểu nhầm nha..)

Đó là lời cuối cùng tôi nghe từ cô gái đã ở bên mình 2 năm từ khi vào trung học đến giờ.

Tên của tôi là nakamura haru hiện tôi đang học năm nhất cao trung.Chuyện xảy ra vừa rồi là lúc tôi còn học trung học.Khi đó tôi đã từng là 1 con người vui vẻ hoà đồng với các bạn.Rồi 1 ngày đã có 1 học sinh chuyển lớp tôi cô ấy là suzuki aoi.Cô ấy có 1 vẻ đẹp tuyệt vời với cặp mắt long lanh màu xanh da trời cùng với làn da trắng như tuyết và mái tóc màu xanh đậm.Khi cô ấy chuyển vào lớp thì cả đám con trai ai cũng trầm trồ khen ngợi nào là:"cô ấy dễ thương quá"."Mình đúng là số hưởng khi được học chung lớp với cô ấy"hay"Liệu cô ấy có bạn trai chưa nhỉ?".Nói thật thì lúc đó tôi cũng đã bị hút hồn bởi cô ấy.Tôi đã rất bất ngờ khi cô ấy tự do đến chào hỏi tôi và thằng bạn thận tanaka của tôi.

(..chào buổi sáng nakamura-kun,tanaka-kun..)

[..Ồ chào buổi sáng.]

{..chào buổi sáng suzuki-chan..}

tôi đã vô thức chào lại khi cô ấy chào mình.Lúc đó tim tôi đập liên hồi khi đc người mình yêu từ cái nhìn đầu tiên chào buổi sáng thân mật như thế.Nhưng tôi đã đính chính lại bản thân rằng đó chỉ là kĩ năng giao tiếp tối thiểu mà ai cũng có.sau hôm đó suzuki-san đến chỗ tôi ngồi ngày càng nhiều và nói chuyện với tôi và tanaka.Chẳng mấy chốc cả 3 đã làm thân được với nhau.Thì một hôm suzuki đưa ra ý kiến rằng mời tôi và tanaka đi karaoke sau giờ học.Tôi rất vui mừng và đồng ý ngay tức khắc con thằng bạn thân tanaka của tôi thì viện cớ rằng {..mình sẽ đi cùng để giám sát haru..} thật ra nó cũng muốn đi sắp chết r đúng không làm gì có ai từ chối 1 cô gái dễ thương như vậy mời đi chơi chung chứ.

Sau giờ học cả 3 đứa đến chỗ hẹn như đã hứa.Quả thật hôm đó rất vui mình cũng nghe được giọng hát ngọt ngào của suzuki-san.khi về thì tanaka nói có việc bận nên xin về trước.Giờ là khoảng thời gian chỉ còn tôi và suzuki-san.Đi cùng nhau về nhà tim tôi đập liên hồi vì hồi hộp và ngại ngùng.1 bầu không khí tĩnh lặng chỉ có tiếng bước chân của 2 đứa.Bỗng suzuki-chan cất tiếng phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng đó.

(..vậy tớ về nha haru-kun đường về nhà tớ ở bên này..)

khi cô ấy nói như vậy thì trong đầu tôi loé lên 1 suy nghĩ không muốn.Mình muốn cô ấy ở bên mình.Mình không muốn cô ấy đi đâu cả.Mình sẽ tỏ tình với cô ấy.vừa suy nghĩ xong tôi dứt khoát vất tiếng gọi.

[..ano suzuki-san..]

suzuki-san quay người lại và làm vẻ mặt thắc mắc

{..gì vậy haru-kun..}

lúc đó tôi đã không suy nghĩ thấu đáo mà đã lấy hết can đảm mà tỏ tình.

[..Mình thích cậu.Thích cậu ngay từ lần đầu gặp mặt cậu trong lớp.Xin cậu hãy hen hò với mình..]

sau khi dứt khoát câu nói tôi cũng đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối nhưng câu trả lời của cô ấy lại vượt quá suy nghĩ của tôi.

(..Tại sao haru-kun lại tỏ tình với mình.Không lẽ cậu nghĩ mình thích cậu sao.Vậy thì cậu nhầm rồi tớ làm quen với cậu chỉ để làm quen với tanaka-kun thôi chứ không có ý gì với cậu đâu nên đừng hiểu nhầm nha..)

cô ấy nói ra những lời nói đó với vẻ mặt như kế hoạch đã đổ vỡ rồi.

(..bây giờ thì mình cũng khá thân với tanaka-kun rồi nên làm ơn đừng nói chuyện với mình nữa nha.cậu cũng hết giá trị sử dụng rồi nên cũng đừng chơi vs tanaka-kun nữa vì thế sẽ làm hỏng danh tiếng của tanaka-kun đó..)

(..à mà nói trước là cậu đừng có nói chuyện này với ai đấy không mai cậu sẽ bị tung tin đồng rằng đã dẫn mình vào ngõ tối rồi làm mấy chò đồi bại với mình đấy nhớ chưa..)

(..vĩnh biệt haru-kun..)

cô ấy nói xong rồi quay lưng về phía tôi và đi 1 mạch về nhà.Để lại tôi với những lời cay đắng đó.Những lời cay đắng có như xé nát trái tim mong manh của tôi.tôi liên tục thì thầm rằng."ngay từ đầu mình phải biết chứ nhỉ mình cũng đâu phải dạng đẹp trai hay gì cũng chả có gì đặc biệt cả thế thì tại sao cô gái dễ thương đó lại đến tìm mình chứ.Quả nhiên là do tanaka cậu ta đẹp trai học giỏi lại còn giỏi cả thể thao.cậu ta là điển hình cho những con người giới thượng lưu. mày phải biết chứ haru rằng cô ta tiếp cận m là chỉ để tán thằng bạn thân m thôi." tôi cứ gục ở ven đường và lẩm nhẩm những câu như thế. chả mấy chốc cũng đã hơn 1 tiếng kể từ khi chuyện đó xảy ra tôi vẫn ngồi 1 góc dựa lưng vào bờ tường mắt thì nhuốm lệ.Vì bây giờ cũng đã muộn nên chắc mẹ cũng đã gọi nhiều rồi.Tôi lấy điện thoại ra và xem thì thấy mẹ 16 cuộc gọi nhỡ.

[..cũng đã đến lúc phải về rồi ha..]

Tôi tự nhủ với bản thân như thế và nhấc người dậy rồi đi về phía nhà mình. Vừa mở cửa ra thì mẹ tôi đã hỏi tôi tới tấp rằng"con có sao không?Sao trông con lại ủ rũ thế này?sao mẹ gọi con mà không nhấc máy?Sao mắt con lại sưng lên như thể vừa mới khóc như vậy?".Tôi chỉ chả lời rằng:

[..con không sao đâu chỉ là giờ con muốn ở 1 mình thôi cơm tối thì con không có ăn đâu nên mẹ khỏi phải đọn.Đừng lo cho con ngày mai là sẽ lại trở về bình thường ấy mà..]

Nhà tôi là 1 gia đình khá nghèo nếu không muốn gọi là nghèo.Bố tôi làm ăn xa nhà quanh năm chỉ gặp mẹ con được 1 2 lần nên mẹ là người duy nhất bù đắp tình cảm cho tôi.Chính vì thế nên bà cũng rất thương tôi.khi tôi nói vậy bà cũng chỉ chả lời rằng"Ừ con đi đi rồi mai phải trở lại bình thường đó nha".tôi cố gắng nở 1 nụ cười gượng gạo rồi bước lên phòng.Vừa lên phòng thì tôi nằm vật ra giường chả hiểu vì sao tôi lại vì 1 cô gái mà đau khổ như thế này.Do tôi quá yếu đuối sao,có lẽ mình đã quá yếu đuối.tôi nghĩ như thế và quyết định sẽ khoá cảm súc của mình lại và cố gắng thay đổi bản thân để trở nên mạnh mẽ hơn.Trong suốt khoảng thời gian 2 năm tôi đã cố gắng rèn luyện thân thể,cố gắng học hành nhưng viết thương trong lòng tôi vẫn không thể lành lại được.Tôi vẫn cứ ôm cái ký ức đó mà học cho hết 2 năm trung học.Đến lớp mỗi khi tanaka bắt chuyện với tôi thì tôi đều tránh né ra chỗ khác dần dần chắc cậu ta cũng đã chán và bỏ cuộc.Cứ thế thời gian cứ trôi đi chả mấy chốc tôi cũng đã 15 tuổi.Bố tôi cũng làm ăn ngày 1 thành đạt hơn nên kinh tế nhà tôi cũng đã tăng vọt từ nghèo lên giàu.giờ nhà tôi cũng phải gọi là to gần như nhất phố.Chả hiểu ông bố tôi đã vớ được vụ làm ăn gì mà lãi ghê thế nữa mong đừng có dính tới mấy chuyện phạm pháp là được.Nhà tôi được như thế thì tôi cũng rất vui vì mẹ vất vả bao lâu nay cuối cùng cũng đã được sống trong sung sướng.Còn về mặt tôi thì tôi đã cao lên hẳn 1m75 đó cũng nhờ công sức tập luyện của tôi suốt 2 năm.Và vì cũng cố gắng học hành nên tôi cũng đã thi vào được 1 trường học danh giá cách khá xa nhà.Vì đi lại khá bất tiện nên chắc cũng nên xin tiền bố để thuê tạm 1 phòng ở nhỉ.tôi vừa suy nghĩ như thế thì chiếc điện thoại của tôi rung lên.Tôi nhận được 1 cuộc gọi của bố.Cũng đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối cùng tôi nói chuyện với bố.Vừa nhấc máy lên thì tôi nghe được 1 tin rất sốc.

"..con trai chuẩn bị kết hôn đi nhé.."

tôi cũng đã khá bất ngờ khi nghe được câu đó.Vì tôi muốn xác nhận lại nên cố gắng hỏi lại

[..Ể.. bố nói kết hôn là có ý gì vậy..]

"..thì là kết hôn đó bố đã được giao ước 1 kèo khá là gay go với công ti bạn.Ông ấy nói ông ấy đang có 1 cô con gái 15 tuổi và muốn tìm hôn phu.và ông ấy muốn vị hôn phu đó là con nếu không thì ông ấy sẽ không hợp tác với công ti bố nữa và bố sẽ bị đuổi việc mất làm ơn con hãy chấp nhận đi."

[..con...cần chút thời gian để suy nghĩ..]

"..được rồi thời gian của con là 2 tiếng vì cô ấy đã đến nơi rồi đó."

tôi tắt máy và suy nghĩ quả thực tin này là 1 tin rất sốc đối với 1 đứa trẻ 15 tuổi như tôi.Mà nghĩ lại tôi cũng đã đủ tuổi kết hôn đâu cơ chứ.À không chắc đây chỉ là đính ước thôi.Bất chợt tôi nhớ lại những lời năm xưa của cô gái ấy. Tim tôi bỗng nhói và tôi không thể suy nghĩ thấu đáo được. sau 1 hòi khá lâu suy nghĩ thì tôi cũng đã kết luận được quyết định của mình.nếu bố bị đuổi việc thì nhà mình sẽ trở lại như trước mất và mẹ sẽ lại phải vất vả nuôi mình ăn học.Vậy nên mình sẽ cố chịu đựng cuộc hôn nhân này vậy vì mẹ.Vừa dứt lời thì tôi đi lên tàu điện rồi về nhà.Vừa về tới nơi thì đã thấy 1 chiếc siêu xe đỗ ở trước cổng.Tôi nghĩ thầm chắc chắn đó là xe của người ấy rồi chứ nhà mình đâu có mấy chiếc xe như vậy.Vào đến nhà thì mẹ đã vui mừng ra đón

"..Haru Haru vị hôn phu của con tới rồi này.mau vào nhà và giới thiệu thôi"

mẹ tôi kéo tôi vào nhà và dắt tôi vào phòng có vị hôn phu đó của tôi.Cô ấy là 1 cô gái với mái tóc trắng muốt khá dài được buộc 2 bím và đôi mắt màu hồng ngọc.Như 1 viên đá quý cao cấp vậy.Tôi chợt nghĩ thế sau khi nhìn cô ấy.và hình như trong mắt cô ấy cũng ánh lên sự chán nản có lẽ cô ấy cũng chán nản với cảnh bị ép kết hôn với người mà mình không yêu.Tôi đang quan sát thì mẹ tôi thúc vào vai tôi 1 cái và nói:

"hora..nhìn người ta mãi thế mau giới thiệu đi"

[..etou tôi là nakamura haru rất vui được gặp cậu bà bác..]

Tôi nói thế với khuân mặt không cảm súc.có lẽ cô ấy cũng thấy lạ nên đã nổi cáu lên.

(..sao cậu có thể nói như thế với biểu cảm như thế chứ.Tôi biết là cậu cũng bị ép đến đây nhưng ít nhất thì cũng phải tôn trong tôi mà làm cái mặt vui vẻ lên chứ.Nói cho biết thì tôi cũng chả thích cuộc hôn nhân này đâu..)

"..Thôi nào koharu.bình tĩnh.."

dứt lời thì mẹ cô ấy vỗ vai để khiến cô ấy bình tĩnh.

mẹ tôi cũng đã nói đỡ cho tôi.

"..xin lỗi cháu haru đã như vậy 2 năm nay rồi nó khổng thể biểu hiện bất kì cảm súc nào cả cho dù lúc vui hay lúc buồn thì haru cũng chỉ có 1 biểu cảm như này thôi.Cô cũng không biết là tại sao nhưng mong cháu thông cảm cho thằng bé nhà cô.."

sau khi mẹ tôi giải thích cô ấy cũng đã bình tĩnh.

(..xin lỗi cháu có hơi mất bình tĩnh.cháu đã không biết nguồn gốc câu chuyện mà cáu giận cháu thành thật xin lỗi..)

Cô ấy hơi cúi nhẹ đầu và xin lỗi mẹ tôi thì bối rối và liên tục nói không sao đâu mà không sao đâu mà.

(..vậy chuyện là như thế nào vậy nakamura-san cậu có thể giải thích cho tôi nghe nguyên nhân tại sao cậu thành như vậy không..)

[..cũng được nhưng có chắc là cậu muốn nghe chứ?..]

(..vâng mình rất muốn biết..)

cô ấy nói như thế với gương mặt quả quyết.Thật tình với gương mặt này thì sao mà từ chối được cơ chứ.

[..xin lỗi mẹ và bác nhưng 2 người có thể để cho bọn con riêng tư được không ạ..]

sau 1 hồi suy nghĩ thì cả mẹ và bác gái đều gật đầu đồng ý và đi ra khỏi phòng.

[..được rồi chuyện là thế này.Hồi tôi còn học sơ trung thì tôi đã bị lừa rối..]

tôi vừa kể tim tôi vừa đau nhói vì phải nhớ đến những ký ức đau thương.

[..tôi đã bị người con gái mà tôi coi như mối tình đầu của tôi lợi dụng để đến với bạn thân của mình.lúc đó cô ấy đã nói những lời rất tệ bạc khiến tối rất buồn nên bây giờ tôi không thể mở lòng với ai được nữa.Cảm súc cũng từ đó mà bay luôn.tôi đúng thật là 1 tên yếu đuối nhỉ..]

vừa nói dứt câu thì tôi nghe được tiếng nước chảy. Ngẩng mặt lên thì tôi thấy 1 cô gái cùng với 2 dòng nước mắt đang tràn ra.cô ấy vừa khóc vừa sụt sịt.

(..không phải đâu..*hức*..cậu thật mạnh mẽ mới phải sau khi bị như vậy mà cậu vẫn tiếp túc sống tiếp được..*hức*..nếu là tôi thì tôi đã muốn chết đi cho xong rồi..)

cô ấy vừa nói vừa nấc vừa khóc.Trong phút chốc tôi đã thấy tim tôi rung động chỉ là 1 chút.

[..bình tĩnh đi nào việc gì mà phải khóc chứ đây là chuyện của tôi mà đâu phải là cậu đâu..]

tôi vừa nói vừa lấy khăn tay đưa cho cô ấy.

(..thì tại vì cậu đáng thương quá mà..)

sau 1 hồi thì cô ấy đã nín khóc và bình tĩnh lại.mẹ và bác gái cũng đã trở lại và ngồi ngay ngắn.Bất chợt cô ấy đứng dậy và nói

(..quyết định rồi.Tôi sẽ giúp cậu lấy lại cảm súc đã mất của cậu.Và tôi cũng nghe nói cậu nấu ăn và làm việc nhà khá giỏi.Tôi thì không đâu nhas.Tôi ấy nha học hành thì không ra gì làm việc nhà cũng tệ luôn và chắc cũng không cần nhắc tới việc nấu ăn đâu nhỉ.Tôi là Hayuki koharu.Mong từ may mong cậu giúp đỡ cho..)

[..Từ từ đã tôi chưa hiểu chuyện gì xảy ra cả.ý cô là cô chấp nhận tôi và cuộc hôn nhân này ư..]

(..cậu chưa nghe mình nói hả đúng vậy đấy..)

[..Vậy nghĩa là chúng ta sẽ trở thành vợ chồng hả..]

(..ừm đúng..vậy đấy..)

cô ấy nói với khuân mặt đỏ chót đến tận vành tai.

đây là lần đầu tiên có 1 người muốn cố gắng vì mình.Nên mình cũng có 1 chút gì đó rung động.Phút chốc mình đã nghĩ rằng cuộc hôn nhân này chắc cũng không tệ lắm.

[..dù tôi chưa hiểu lắm nhưng hãy giúp đỡ tôi nha.Và hãy gọi tôi là haru..]

(..ồ vậy hả.Vậy cậu cũng gọi mình là maharu nha..)

cả 2 vui vẻ nói với nhau như thế thì không để ý 2 bà mẹ đang trong trang thái vui vẻ nhìn 2 đứa.

"..Ồ 2 đứa đã thân như vậy rồi cơ à.Vậy dọn đồ luôn thôi nhỉ.."

[(..dọn đồ!!!!..)]

cả 2 đứa đồng thanh nói

".. đúng vậy 2 đứa sẽ sống chung mà ba các con cũng đã mua xong nhà rồi đó.."

và thế là cuộc hôn nhân kỳ lạ của tôi với cô gái hôn phu bắt đầu từ đây.

đôi lời từ Tác giả

các bạn à vì chưa có ngân sách hay nói thẳng ra là tôi nghèo vl nên chưa có thuê ng vẽ đc ảnh minh hoạ nên các bạn đọc tạm đến lúc thuê được người ha.Và nhớ share cho các hảo hán cùng đọc nha.cảm ơn các tiên sinh rất nhìu :3


next chapter
Load failed, please RETRY

新章節待更 寫檢討

每周推薦票狀態

Rank -- 推薦票 榜單
Stone -- 推薦票

批量訂閱

目錄

顯示選項

背景

EoMt的

大小

章評

寫檢討 閱讀狀態: C2
無法發佈。請再試一次
  • 寫作品質
  • 更新的穩定性
  • 故事發展
  • 人物形象設計
  • 世界背景

總分 0.0

評論發佈成功! 閱讀更多評論
用推薦票投票
Rank NO.-- 推薦票榜
Stone -- 推薦票
舉報不當內容
錯誤提示

舉報暴力內容

段落註釋

登錄