Tiếp tục với chương trước:
:" thay vì mục tiêu của mình thay đổi "
:" mà giờ mình phải săn bắn mục tiêu đang chuyển động?? "
Trước mặt Alice là bảng thông báo nhiệm vụ
:" săn bắn 5 con lợn "
Alice chấp nhận luôn thử thách, không thắc mắc nhiều
Alice được dịch chuyển đến một thảo nguyên rộng lớn
:" thoáng mát, chill đấy.... sẽ là như thế "
Nếu nơi này không phải là một bãi quái vật lợn
Alice bị đưa đến lãnh thổ của đám này
Bảng nhiệm vụ lại hiện ra
:" săn bắn 5 con lợn "
Alice nhìn bảng nhiệm vụ rồi nhìn bầy lợn
:" đùa nhau à???? "
:" này khác gì chọc tổ kiến lửa??? "
Alice đi ra chỗ khác, quan sát một lúc lâu
:"..... ở đây có một cái hồ lớn, mình có thể chạy ra đó "
:" hoặc mình có thể trèo lên cao tìm điểm nấp và bắn bọn nó "
Nói là làm, bản năng chọc tró trong Alice bùng nổ mãnh liệt
:" kéo dây.... và.... hai ba "
:" đã hạ gục 1/5 mục tiêu "
:" tốt lắm "
Và rồi Alice ba chân bốn cẳng co giò lên mà chạy
Cả một sư đoàn lợn đang đuổi giết ở phía sau
:" đm mệt quá.... "
:" ối dồi ôi sao còn chưa đến nơi???? "
Vừa chạy, Alice vừa kêu la phàn nàn
Thỉnh thoảng, có quay lại đằng sau nhìn
Đàn lợn đang dí sát đít
:" cái đ*t cái đ*t cái đ*t cái đ*t!!!!!!! "
Trong khi đó
Ở một nơi khác
DK đang ngồi trên tảng đá
Cau có suy nghĩ trước câu hỏi trên rương phần thưởng
" Ai là kẻ bị lãng quên? "
:".... "
DK không nghe theo bạn mình khuyên bảo
Bỏ câu khó đi làm câu khác cho dễ
Sự tò mò trong DK không cho phép điều đó
DK có linh cảm mình không được bỏ qua câu đố này
:".... "ai" ở đây là chỉ một người "
:" nhưng người nào? "
:" là ai? "
:" bối cảnh của người ấy như thế nào? "
:" một người nổi tiếng nào đó nhưng lại hết thời? "
:" mình vẫn không có được thông tin cần để giải quyết thứ này "
:" là ai được nhỉ? Ai là người bị lãng quên? "
:" lãng quên, quên lãng, người nào có thể bị quên? "
:" mình không hiểu nổi... "
DK nằm xuống tảng đá
Ngước mặt lên nhìn những đám mây trên trời
:" đau đầu quá.... "
:" mình có nên bỏ qua luôn cái này không?? "
:" mình không hiểu gì cả..... "
:"... ước gì mình có thể hỏi Michael..... cậu ấy có thể biết gì đó.... "
:" Michael, giờ cậu đang ở đâu? "
:" những lời Harry nói có phải là thật? "
:" người tên "Michael" từ trước đến giờ.... không phải thật?..... "
:" không không..... đừng là thế..... mình không thể.... "
:"... mình nên nghĩ cái khác.... "
Nằm ngẩn ngơ một lúc
:" Michael, Michael, Michael..... cậu thật bí ẩn "
:" cậu là chàng trai trong chiếc áo choàng màu đen "
:" cậu là ai? Michael? "
:" cậu đến từ đâu? "
:" sự tồn tại của cậu là gì? "
:" cậu là người nắm giữ thứ sức mạnh kỳ lạ "
:" cậu là người Đa Hệ? "
:" cậu có phải một người nổi tiếng? "
:" nếu thế, sao không có ai biết đến cậu? "
:" cứ như không ai biết cậu tồn tại vậy.... "
:" .... "
:"..... "
:"... sự tồn tại..... lãng quên.... "
:" lãng quên sự tồn tại..... "
:" không..... sự tồn tại bị lãng quên... "
DK bật dậy
:"... Michael... câu trả lời của tôi là Michael! "
:" cậu ta là người bị lãng quên! "
Câu trả lời đó là câu trả lời đúng
Rương phần thưởng mở ra
Không có gì ở bên trong
:" tại sao???? "
DK nhìn kỹ vào bên trong
:" sao lại thế này?? "
Mọi thứ tự nhiên tối lại
DK mở mắt ra
:" cái.... cái gì???.... "
1 giây trước, DK đang đứng trước rương phần thưởng
Nhưng, 1 giây sau
DK đang đứng giữa trời mưa
DK không để ý đến chuyện đó
:"..... ơ ơ..... "
DK vội vàng lấy cây dù ra
:" mưa sao?? Sao mình không cảm thấy ướt??
:".... mình đang ở đâu đây?? "
Vòng tay của DK bỗng xuất hiện một tia sáng chỉ về một hướng
:".... nên đi theo hơn là đứng đây... "
Mưa to đến mức DK không thể nhìn thấy gì xung quanh
Không biết mình đang ở đâu
Không biết mình đang đi về hướng nào
DK chỉ có thể biết mình đang đi trên mặt đất, có cỏ xanh xung quanh
Sau một lúc dò đường trong mưa
Cuối cùng cũng đến nơi
DK không thể tin được
:".... nơi này.... "
Địa điểm ánh sáng vòng tay dẫn đến
Ngôi nhà mà DK đã ở suốt 2 năm
Ngôi nhà trên thảo nguyên
Ngôi nhà chứa đựng rất nhiều "bí mật" của DK
Ngôi nhà mà DK đã nghĩ sẽ không còn có thể nhìn thấy lần nữa
:".... sao mình lại đến nơi này??... "
Mưa bắt đầu ngớt dần
Bây giờ DK có thể nhìn thấy rõ hơn xung quanh
Nơi này trông khác với trí nhớ của DK
Có rất nhiều thực vật kỳ lạ
Đủ loại màu sắc, đủ loại hình dạng lạ lẫm
Đang mải mê ngắm "khu vườn kì diệu", DK không để ý
Đằng sau mình có ai đó đang tiến đến
:".... ah!! "
DK giật mình
:" tôi..... tôi xin lỗi.... tôi không biết đây là đâu... tôi bị lạc.... "
Nhưng... người kia lại không có phản ứng gì
:"... tôi.... "
Khi người đó tiến đến gần
DK mới nhìn rõ
Một cậu thanh niên nào đó đang đi đến chỗ DK
Trông cậu ta rất vui vẻ
DK thấy làm lạ
:" ... xin chào?... "
Cậu ta không nhìn thấy DK, cứ thế đi thẳng.... xuyên qua người DK
:"...?????.... "
DK chạm vào cây cỏ xung quanh
:"..... không thể chạm vào chúng "
Bàn tay sờ xuyên qua, cảm giác như những thứ này không phải thật
:"... mình đang ở đâu vậy?.... "
:" nơi này là nơi nào??.... "
Cậu thanh niên kia mở cửa ra
:" Alex? Ich bin wieder da " ( Alex? Tôi về rồi này )
Cái giọng này
DK ngạc nhiên nhìn cậu thanh niên
:"..... Michael?..... "
DK đã nghe giọng Michael nhiều đến mức không thể lẫn vào đâu được
Kể cả khi đó là ngôn ngữ khác, DK vẫn có thể biết được đó là Michael
Vừa mở cửa ra, tự nhiên Michael buông thõng hai tay xuống
Và chỉ đứng trước cửa nhìn vào trong nhà
DK lại gần
:" này, cậu làm sao vậy? "
Khi DK nhìn vào trong
:" ôi không..... "
Một cô gái đang nằm trên sàn
Trên ngực cô ấy.... là một con dao
Michael ngã khuỵu xuống
:" Nein..... Nein.....Nein...." ( không..... không.... không..... )
:" NEIN!!!!...NEIN!!!!!!!!...NEIN!!!!!!!.... ALEX!!!!!!!!! " ( KHÔNG!!!!!!!!...KHÔNG!!!!!!.....KHÔNG!!!!!!! ALEX!!!!!!!!!! )
Michael hét lên đau đớn
Trong chớp mắt
Michael đã ở bên cô gái tên Alex kia, rút con dao ra vứt sang một bên
Ôm cô ấy mà khóc nức nở
Michael nhẹ nhàng gạt bỏ tóc khỏi mặt của Alex
DK không thể tin được
:"..... sao cô ấy... lại trông giống mình vậy??? "
Khuôn mặt của cô gái đó trông rất giống DK
Giống đến mức tưởng như đó chính là DK
:" Alex.... bitte.... bitte.... sei nicht so.... " ( Alex.... làm ơn.... làm ơn đấy.... cô đừng như vậy mà.... )
Michael sử dụng kỹ năng Healer để cố cứu Alex
:" Ich flehe dich an...tu mir das nicht an....lass mich nicht hier...." ( tôi xin cô.... đừng làm như vậy với tôi..... đừng bỏ tôi lại đây..... )
:" Komm schon, Alex.... wach auf, wach auf..." ( thôi nào, Alex.... tỉnh lại đi, tỉnh lại đi mà... )
Những giọt nước mắt dần chuyển sang màu đỏ tươi
:" Verlass mich nicht...tu das nicht..." (... đừng bỏ tôi.... cô đừng làm như vậy..... )
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn
Michael đã sử dụng toàn bộ kỹ năng của Healer để cứu Alex
Nhưng không thể, đã quá muộn
:" Alex... Alex.... Alex..... Alex.... "
Không gian xung quanh DK bỗng thay đổi, từ trong nhà trở thành ngoài vườn
Michael đang đứng trước một khối băng rất to
Bên trong đó, là thi thể của Alex
Trên tay Michael là con dao dính máu
:" Der Fluch der Hölle, das Messer des Himmels " ( lời nguyền của Địa Ngục, con dao của Thiên Đàng )
:" Du hast die Waffe geschaffen, die Gott tötet " ( các ngươi đã tạo nên thứ vũ khí giết chết Thần )
Mặt đất rung chuyển
Bầu trời tối sầm lại
Từ trong bóng tối
Xuất hiện rất nhiều bóng đen có khuôn mặt màu trắng
:" Sende mein Wort an diejenigen, die auf dem Goldenen Thron sitzen! " ( hãy gửi lời của ta đến những kẻ ngồi trên Ngai Vàng! )
:" Der Blutregen wird alles überfluten!!! " ( cơn mưa máu sẽ nhấn chìm mọi thứ!!! )
:" Bereit machen! Die Götter! " ( Hãy chuẩn bị đi! Những Vị Thần! )
:" Auch wenn die Herrscher erscheinen! " ( Kể cả những Kẻ Thống Trị có xuất hiện! )
:" Mich! Michael Deathstalker! " (Ta! Michael Deathstalker! )
:" Wird alles in ein Feuermeer verschlingen!! " ( Sẽ nhấn chìm tất cả trong Biển Lửa! )
Đó, là lời tuyên bố chiến tranh
Rất nhiều hình ảnh được tua nhanh trước mắt DK
Những tòa thành trì, cung điện xa hoa tráng lệ đổ nát
Xác chết chất thành đống, các linh hồn khóc than
Những thiên thần và quỷ dữ bị treo cổ bởi những bóng đen
Từng hành tinh vỡ nát không còn sự sống
Chỉ vì cái chết của cô gái Alex kia
Michael và "đội quân bóng đen" đã một mình chống lại cả vũ trụ
Chỉ còn lại cái chết vô tận
Khung cảnh xung quanh DK thay đổi lần nữa
DK được đưa trở lại " khu rừng giải đố "
Rương phần thưởng đã biến mất
:"... "