下載應用程式
55.76% Bóng Ma Hoàng Cung / Chapter 28: C29

章節 28: C29

C29

Kỳ Anh rơi xuống vực, cơ thể va chạm mạnh với những cành cây gai góc, đau đớn như muốn xé nát da thịt. Cậu bị mắc kẹt giữa những cành cây, ánh sáng mặt trời hắt vào, chiếu sáng nửa người Kỳ Anh, dáng vẻ tơi tả, máu me be bết. Cậu cố gắng dùng kiếm cắm vào khe đá, tay nắm chặt chuôi kiếm, leo lên. Mỗi bước đi của cậu đều khiến những phiến đá nhỏ rơi lách tách xuống vực sâu thăm thẳm, như tiếng gõ mõ báo hiệu sự nguy hiểm.

Kỳ Anh khó khăn trèo lên được đỉnh núi, cậu nhìn thấy Quân Hạo vẫn còn đứng đó, ánh mắt lạnh lùng như con diều hâu đang rình mồi. Hắn hơi hơi giương cằm lên, hí mắt nói với Kỳ Anh: "Cái mạng ngươi ko phải muốn là giết được nhỉ?"

Kỳ Anh nhìn nhìn hắn, nói: "Chính bản thân ta cũng bất ngờ mà"

Quân Hạo cười cười, thở dài: "Ngay từ lúc ngươi bị ta đá xuống vực là ngươi đã thua rồi. Vẫn còn sống đến bây giờ là tốt lắm. Ko tồi đâu"

Kỳ Anh không đáp lời hắn, cầm kiếm, còn nguyên vỏ kiếm đánh ra. Quân Hạo né qua, 1 chưởng đánh vào ngực Kỳ Anh, cậu gập người xuống thở hổn hển. Quân Hạo vẫn còn tiếp tục ngồi nhàn nhã trên mỏm đá, cười ngạo trêu đùa đối thủ, lúc này hắn trêu đùa Kỳ Anh như mèo vờn chuột, nhưng ánh mắt hắn đầy sự căm ghét và khinh bỉ.

Những cú đá của Quân Hạo như một cơn bão táp, không cho Kỳ Anh cơ hội phản cơn. Cậu bị hắn đánh bay vào vách núi, cả người đầy vết thương. Máu chảy xuống như suối, nhuộm đỏ những phiến đá dưới chân. Kỳ Anh cảm nhận được cơ thể mình ngày càng yếu đi, nhưng cậu vẫn cố gắng đứng lên. Cậu không thể chết ở đây, mọi người còn đang chiến đấu, Hoàng tỷ vẫn còn chưa được cứu.

Quân Hạo cười nói: "Kỳ thực lúc đầu ta tính mặc kệ ngươi mà xuống kia hỗ trợ với cái tên Phong Đình kia rồi, nhưng mà nghĩ lại thì, tên khốn Phong Đình kiêu ngạo kiếm khí mạnh như thế, vài ba tên Hoàng tử kia chắc cũng chẳng làm khó được hắn. Nên giờ nếu ko làm gì đó với ngươi, thật có chút hổ thẹn"

Kỳ Anh rút kiếm ra khỏi vỏ, sát khí tăng mạnh. Quân Hạo nghiêng người, hắn nhìn đôi mắt đỏ ngầu của Kỳ Anh, "ổ" 1 tiếng, cười nói: "Cánh tay ngươi bị đâm nhiều nhát như vậy mà vẫn còn cầm kiếm được sao? Ko tồi"

Hắn vươn 1 tay, với lấy cánh tay nãy bị đâm của Kỳ Anh, bóp chặt, cười nói: "Đến cả cánh tay còn run run cầm chuôi kiếm còn ko xong thì làm gì được ta"

Kỳ Anh cắn chặt răng, máu chảy xuống như suối, nhưng cậu không hề run tay. Cậu nhìn chằm chằm vào Quân Hạo, ánh mắt cậu như muốn nuốt chửng hắn.

Đột nhiên, Kỳ Anh tung ra một đường kiếm mạnh mẽ, sát khí ngập tràn. Quân Hạo lùi người lại, hắn không nghĩ rằng Kỳ Anh còn có thể phản cơn lúc này. Hắn thấy bước chân chới với giữa không trung, cả người đổ xuống mất thăng bằng, rơi thẳng xuống vực.

Lần này đến lượt Quân Hạo bị rơi xuống vực.

Đánh nhau ở trên đỉnh núi vốn ko an toàn, lại càng chả thích hợp để đùa. Quân Hạo vì vài giây nhất thời mất tập trung mà để bản thân rơi vào bẫy. Có lẽ vì điểm này nên lúc nào hắn cũng thua Phong Đình.

Kỳ Anh 2 mắt đỏ đến nhức nhối, tay anh vẫn còn run lên, máu vẫn chảy xuống dòng dọc, nhưng cậu cười khẩy. Cậu biết rằng người như Quân Hạo chắc chắn vẫn chưa thể chết. Lát nữa hắn sẽ lại có thể leo lên lại như cậu vừa nãy thôi. Kỳ Anh quyết định mặc kệ hắn. Cậu tới đây là để cứu Y Nguyệt ko phải để dây dưa đấu với tên này. Mặc dù cả cơ thể của Kỳ Anh đã đau đớn cùng cực nhưng cậu vẫn dùng sức đi bộ chậm rãi xuống núi.

Quân Hạo rốt cuộc cũng vẫn leo lên đỉnh núi thật, hắn nằm trên đỉnh núi, nhưng nằm vẫn nhìn lên trời rất ung dung.

Thân thể hắn giờ cũng đã tàn tạ, cũng ko cố cử động nữa. Hắn tự cười chế giễu bản thân mình vì chút lơ đãng đã bị Kỳ Anh đá xuống vực.


Load failed, please RETRY

每周推薦票狀態

Rank -- 推薦票 榜單
Stone -- 推薦票

批量訂閱

目錄

顯示選項

背景

EoMt的

大小

章評

寫檢討 閱讀狀態: C28
無法發佈。請再試一次
  • 寫作品質
  • 更新的穩定性
  • 故事發展
  • 人物形象設計
  • 世界背景

總分 0.0

評論發佈成功! 閱讀更多評論
用推薦票投票
Rank NO.-- 推薦票榜
Stone -- 推薦票
舉報不當內容
錯誤提示

舉報暴力內容

段落註釋

登錄