Chương 59: Ta đâu có cần bùa.
Đùng!
Ầm!
Ầm!
Một loạt những tiếng nổ lớn vang lên từ phía dưới, cả Hồ Tĩnh Lặng cùng với những khu vực lân cận rung chuyển một cách dữ dội.
Nước bên trong hồ tạo thành những xoáy nước cuồn cuộn, xoáy tít hệt như những con mắt khổng lồ hiện ra.
Mực nước rút xuống nhanh đến mức chỉ vài phút Hồ Tĩnh Lặng đã vơi đi gần một nữa.
"Bắt đầu rồi..."
Chung Quỳ nhìn cảnh tượng trước mắt khẽ lên tiếng.
Chung Quỳ cùng Mộc Phiến La đang đứng trên một tán cây cao cách Hồ Tĩnh Lặng hơn hai trăm thước.
Nhưng những chấn động vừa rồi vẫn có thể lan đến chỗ của họ.
Mộc Phiến La nắm chặt hai tay, ánh mắt trở nên rất lo lắng.
Nàng lo cho an toàn của Triệu Thường Côn.
Ầm!
Bất chợt một tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
Một chấn động rất mạnh lan tỏa ra.
Tất cả nước trong hồ bị vụ nổ hất tung lên không trung, sau đó rơi xuống tạo thành một cơn mưa nặng hạt phủ cả một vùng rộng lớn.
Tất cả cây cối, đất đá xung quanh đều bị thổi bay.
Mộc Phiến La cùng Chung Quỳ một tay bám chặt vào thân cây, một tay che đi gương mặt, cả hai đều vận khí lực chống đỡ đợt sóng xung kích khủng bố đang lan tỏa ra khắp xung quanh.
"Phu nhân...cẩn thận...!!!"
Chung Quỳ nhắc nhở Mộc Phiến La.
"Luồng áp lực...kinh khủng...này... là...sao...?"
Mộc Phiến La gắng gượng nói.
"Chắc chắn...vụ nổ này...là do...chủ nhân phá bỏ...phong ấn...gây ra..."
Phải hơn hai phút sau dư chấn mới tiêu tán, quang cảnh hiện ra trước mắt khiến cho cả hai phải há hốc mồm.
Hồ Tĩnh Lặng rộng lớn bây giờ chỉ còn là một cái hố sâu khổng lồ đen ngòm, cây cối xung quanh ngã rạp ra nhiều hướng ngổn ngang.
Mưa vẫn tiếp tục rơi xuống dày đến mức che khuất cả tầm nhìn.
"Thường Côn...chàng sẽ không...xảy ra chuyện gì chứ...?
Vụ...nổ lớn như vậy...."
Mộc Phiến La giọng nói run run, gương mặt hiển hiện lên lo lắng.
Nàng rất muốn lao đến để tìm kiếm Triệu Thường Côn nhưng lại bị Chung Quỳ ngăn lại.
"Phu nhân xin hãy yên tâm, chủ nhân nếu như khôi phục lại sức mạnh khi xưa thì vụ nổ vừa rồi không đủ để làm khó được chủ nhân đâu"
Chung Quỳ lơ lửng trước mặt Mộc Phiến La, cố gắng trấn tĩnh nàng.
"Chúng ta cứ chờ ở đây, đợi chủ nhân tìm đến.
Phong ấn chống đỡ cho Vạn Cổ Yêu thành đã vỡ, những quỷ linh bên trong chắc chắn sẽ thoát ra ngoài, bây giờ mà đến gần có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Chủ nhân đã giao cho ta nhiệm vụ phải bảo vệ phu nhân, nếu như phu nhân có xảy ra chuyện gì, ta sợ là ta gánh vác không nổi..."
Ánh mắt Chung Quỳ nài nỉ hướng thẳng về Mộc Phiến La.
Mộc Phiến La bình tâm lại, nàng không muốn làm khó tên tiểu yêu kia chút nào.
"Ta hỏi ngươi vài câu được chứ?"
"Phu nhân cứ tự nhiên, ta nếu biết sẽ trả lời cho phu nhân"
"Ngươi đi theo Thường Côn hẳn là rất lâu... thế chàng ấy...mạnh đến cỡ nào...?"
Mộc Phiến La ngập ngừng hỏi.
Chung Quỳ liền thản nhiên đáp lại mà không cần suy nghĩ.
"Chủ nhân rất mạnh!
Nếu như so về tu vi cảnh giới thì trong Tam giới chủ nhân nhận thứ hai không ai dám giành thứ nhất!"
Chung Quỳ gương mặt tỏ ra tự hào, nhưng chỉ một giây sau đó, cảm thấy có gì đó sai sai, gương mặt tiểu yêu liền hiện lên ngốc trệ nhìn vào Mộc Phiến La hỏi lại.
"Đừng nói với ta là phu nhân không biết một chút gì về chủ nhân a?"
"Ta chỉ mới quen biết chàng được vài ngày...
Ta chỉ biết là chàng đến từ nhân giới và sở hữu một thanh kiếm rất đáng sợ... ngoài ra không còn gì khác..."
Mộc Phiến La nói bằng một giọng khá buồn.
'Mới có vài ngày mà đã yêu rồi sao?'
Khoé miệng Chung Quỳ giật giật.
"Phu nhân, nếu như ngươi xác định sẽ ở bên cạnh chủ nhân thì ta khuyên ngươi nên hỏi rõ về thân phận của ngài ấy, nếu không sau này ngươi sẽ phải hối hận..."
Chung Quỳ chân thành khuyên Mộc Phiến La.
"Hối hận...?
Ta tại sao lại hối hận được chứ?"
"Chuyện này... ngươi có lẽ nên hỏi chủ nhân thì hay hơn..."
Chung Quỳ trả lời có vẻ ngập ngừng.
Mộc Phiến La trở nên khó hiểu với thái độ lấp lửng của Chung Quỳ.
Cũng không cần tên tiểu yêu này khuyên thì nàng cũng đã định là sẽ hỏi rõ ràng về thân phận của Triệu Thường Côn, sau những gì nàng nghe thấy và chứng kiến suốt mấy ngày qua nàng càng trở nên tò mò hơn bao giờ hết, dù sao Triệu Thường Côn cũng là người nàng yêu.
Trong lúc Chung Quỳ và Mộc Phiến La đang nói chuyện thì ở phía xa, từ bên dưới đáy Hồ Tĩnh Lặng một cột sáng bắn thẳng lên bầu trời, xuyên qua cả những đám mây.
Một bóng người lao từ dưới lên với tốc độ rất nhanh theo cột ánh sáng kia, người đó chẳng ai khác chính là Triệu Thường Côn, hắn dừng lại, lơ lửng ngay giữa không trung.
Tiếp sau đó là hàng loạt những bóng đen cũng lao theo Triệu Thường Côn từ dưới lên, số lượng lên đến hàng ngàn, hàng vạn, vây xung quanh Triệu Thường Côn.
Dưới cơn mưa rả rích nặng hạt rơi xuống không ngừng, bầu trời bên trên Hồ Tĩnh Lặng bị che mất bởi linh hồn của những yêu nhân thoát ra từ Vạn Cổ Yêu thành.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Chung Quỳ liền lấy ra roi lửa của mình, cùng Mộc Phiến La lao nhanh đến chỗ Triệu Thường Côn với gương mặt đầy lo lắng.
Bọn quỷ linh kia hẳn là muốn tấn công Triệu Thường Côn khi hắn đã làm cho Vạn Cổ Yêu thành toàn bộ sụp đổ.
Nhưng khi đến gần cả hai chợt khựng lại khi nhìn thấy thái độ của đám quỷ linh đối với Triệu Thường Côn.
Bọn chúng không có vẻ gì là muốn tấn công hắn, ngược lại còn rất đỗi cung kính đối với hắn.
Chung Quỳ cùng Mộc Phiến La đứng bên bờ hồ ngước nhìn với vẻ mặt ngốc trệ.
"Được rồi, tất cả các ngươi đi thôi, chờ lệnh của bản đế!"
Triệu Thường Côn phất tay ra hiệu, cả mấy vạn quỷ linh liền gật đầu biến mất vào hư vô.
"Tiếp theo chỉ cần đến Vẫn Thanh thành và chờ hai tên Tà chủ kia mà thôi!"
Triệu Thường Côn tự nói với bản thân.
Hắn bây giờ đã hồi phục tất cả tu vi cảnh giới, mọi việc sắp tới hắn sẽ rất nhanh chóng xử lý mà thôi.
"Chủ nhân hình như còn quên một điều..."
Hệ thống bất chợt lên tiếng phá hỏng đi giây phút lâng lâng của Triệu Thường Côn.
"Điều gì?"
Triệu Thường Côn nhăn mặt hỏi lại.
"Yêu cầu cuối cùng của nhiệm vụ là thống nhất Yêu giới và trở thành Yêu Hoàng.
Nếu như chủ nhân muốn trở thành Yêu Hoàng thì phải thành hôn với Mộc Phiến La, một trong Tứ đại Tà chủ, và phải được toàn bộ yêu nhân của Yêu giới công nhận."
"Thành hôn với Phiến La là chuyện mà ta chắc chắn sẽ làm sau khi đánh bại hai tên kia"
"Ta không phải là có ý đó.
Ý ta là đang nói đến cấm chế của Tam giới.
Một khi người và yêu thành hôn sẽ dẫn dụ Vạn Kiếp Thiên Lôi trận.
Năm xưa Vạn Cổ Yêu Đế và Thanh Cơ Yêu Hậu thành thân cũng đã gặp phải ngăn cản của giới luật mà chia lìa, chủ nhân nếu không có chuẩn bị thì sẽ phải hối hận không kịp."
"Ngươi nghĩ Vạn Kiếp Thiên Lôi trận kia có thể làm khó ta hay sao?"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi hệ thống.
"Đúng là Vạn Kiếp Thiên Lôi trận không thể làm khó được chủ nhân, nhưng còn Mộc Phiến La thì sao?
Vạn Kiếp Thiên Lôi trận kia được chính Hoàng Thiên Tôn Hậu, người đứng đầu Thiên giới, thiết lập ra.
Đó là trận pháp vạn lôi dựa tu vi cảnh giới của kẻ bị trừng phạt mà thi triển ra.
Nói cách khác kẻ bị trừng phạt có tu vi cảnh giới càng cao thì Vạn Kiếp Thiên Lôi trận uy lực sẽ càng lớn.
Chủ nhân nghĩ rằng với cảnh giới hiện tại của mình sẽ dẫn dụ Vạn Kiếp Thiên Lôi trận uy lực khủng khiếp đến mức nào?
Liệu Mộc Phiến La có thể chịu nổi không?
Phía dưới cùng của nhiệm vụ có ghi rất rõ ràng, nếu như nhiệm vụ thất bại Mộc Phiến La sẽ chết, là đang nói đến chuyện này"
Hệ thống giải thích.
Triệu Thường Côn trên trán hiện lên nếp nhăn, hắn bây giờ đã thông suốt tại sao nhiệm vụ của hệ thống lại liên quan đến sống chết của Mộc Phiến La.
Nếu như lời của hệ thống nói về Vạn Kiếp Thiên Lôi trận là đúng thì Mộc Phiến La hoàn toàn không có một cơ hội nào để chống lại nó.
Cho dù nàng có may mắn sống sót qua vạn lôi dưới sự che chở của Triệu Thường Côn thì sao?
Vẫn còn đó đám Thiên binh Thiên tướng.
Thanh Cơ Yêu Hậu năm xưa không phải là chết vì lôi trận mà là chết dưới tay bọn chúng.
Chuyện này khiến cho Triệu Thường Côn phải suy nghĩ lại thật kỹ nếu như không muốn Mộc Phiến La xảy ra bất trắc.
"Cũng không phải là không có cách để bảo vệ cho Mộc Phiến La..."
Hệ thống tiếp tục nói.
"Ngươi có cách?!"
Triệu Thường Côn sốt sắng hỏi.
"Đừng nói là ta không giúp chủ nhân"
Hệ thống vừa dứt lời, liền trước mặt Triệu Thường Côn hiển hiện ra một bảng nhiệm vụ.
"Phát động nhiệm vụ Sử Thi:
- Nội dung nhiệm vụ: Đánh bại đội quân yêu nhân của Man Nhược vương và Vô Diện vương.
- Yêu cầu bắt buộc: Phải thực hiện nhiệm vụ một mình, nếu như có bất cứ sự giúp đỡ nào khác nhiệm vụ xem như thất bại.
- Phần thưởng: Bùa giải phong ấn x2."
Triệu Thường Côn ánh mắt khó hiểu nhìn bảng nhiệm vụ.
Cái việc đánh bại đội quân năm trăm ngàn vạn kia đối với hắn chỉ như là đi dạo mà thôi, không có gì gọi là thử thách cả.
Nhưng cái khiến hắn cảm thấy khó hiểu chính là phần thưởng của nhiệm vụ.
Bùa giải phong ấn?
Hắn là muốn đảm bảo an toàn của Mộc Phiến La khi Thiên phạt giáng xuống thì cần quái gì đến Bùa giải phong ấn kia chứ?
"Cái bùa quái quỷ đó thì giúp ích được gì cho ta và Phiến La chứ?"
Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.
"Bùa giải phong ấn này là loại thuộc vào Thần phẩm cấp độ, và nó không dùng cho chủ nhân hay Mộc Phiến La, mà là dùng cho Sát Thiên Ma Hoàng kiếm".