下載應用程式
14.79% Kẻ chuyển sinh cuối cùng / Chapter 50: Chương 50: Ta sẽ bảo vệ ngươi...

章節 50: Chương 50: Ta sẽ bảo vệ ngươi...

Chương 50: Ta sẽ bảo vệ ngươi...

"Có lẽ trận chiến... bây giờ mới bắt đầu..."

Triệu Thường Côn nghiêm túc nói.

Không như Phiến La, Triệu Thường Côn có thể cảm nhận được cái thứ bắn ra tia nước vừa rồi, cảm giác bất an chạy dọc sống lưng hắn.

Cái tia nước vừa rồi được bắn ra với một áp lực rất lớn, nó gần như có thể cắt xuyên qua mọi thứ.

Viu!

Lại một tia nước bắn ra từ phía trong đám bụi đất.

Lần này tia nước quét ngang qua vị trí của hai người.

Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La rất nhanh cúi xuống né tránh.

Đúng như Triệu Thường Côn nghĩ, tia nước này có thể cắt được hầu hết mọi thứ.

Những tảng đá to phía sau lưng hai người bị tia nước quét ngang cắt làm hai một cách rất ngọt.

Thiếu một chút nữa là cả hai cũng đã bị cắt đôi như những tảng đá kia.

Từ trong đám bụi đất dần tản đi, một bóng đen lờ mờ xuất hiện phảng phất một luồng khí tức mạnh mẽ.

Bóng đen chầm chậm bước ra khỏi đám bụi đất, cặp mắt dửng dưng kèm theo khinh dễ nhìn về hướng Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La.

Là một yêu nhân cao hơn hai thước, toàn thân bao bọc bởi một lớp vảy màu nâu, đầu và đuôi rất giống của long tộc nhưng cặp sừng trên đầu thì ngắn hơn rất nhiều tựa như mới nhú.

"Tên này... không lẽ là...Tàng Long Yêu thú...?"

Mộc Phiến La hoang mang hỏi.

"Đích thị là nó!

Vụ nổ vừa rồi có lẽ là do nó biến thân.

Xem tên này có vẻ còn mạnh hơn trước..."

Triệu Thường Côn đáp lời Mộc Phiến La, cặp chân mày của hắn nhíu lại.

"Khí tức mà nó tỏa ra... không lẽ nào...là long nhân tộc...?"

"Không!

Không phải Long nhân tộc, nó chỉ có vẻ ngoài và khí tức tương tự như vậy mà thôi"

Triệu Thường Côn lắc đầu nói.

"Ngươi vừa mới hoá chân thân chắc chắn sẽ không có sức mà đánh nhau tiếp được.

Đứng phía sau ta, tên này để ta lo!"

Triệu Thường Côn nói với Phiến La bằng một giọng quan tâm.

Phiến La gương mặt chợt đỏ bừng khi nghe thấy lời nói của Triệu Thường Côn.

Cái nam nhân đứng trước mặt nàng tính khí tuy có phần tự cao, kiêu ngạo, không xem ai ra gì nhưng hắn lại cứu mạng nàng hết lần này đến lần khác, quan tâm lo lắng cho nàng, làm sao mà nàng có thể ghét bỏ hắn cho được.

Khoan đã!

'Bộ dáng lúc hóa chân thân...

Cái bộ dạng xấu xí đó...'

"Nó...xấu lắm sao...?"

Phiến La ngập ngừng hỏi.

"Xấu? Ngươi đang lẩm bẩm gì thế?"

Triệu Thường Côn ngốc trệ hỏi lại.

"Cái...cái...bộ dạng...khi ta... biến thân...?"

"Đến rồi!"

Không để Mộc Phiến La nói hết câu, Triệu Thường Côn ngắt lời, ra hiệu cho nàng.

Tàng Long yêu thú cánh tay bao bọc khí tức, những giọt nước xung quanh và trong không khí tụ lại ngưng kết tạo thành một lưỡi kiếm dài gắn liền với cánh tay.

Nó sau đó dậm mạnh chân, lướt nhanh hướng tới chổ Triệu Thường Côn.

Triệu Thường Côn cũng lấy ra một thanh trung kiếm vận thân pháp lao đến đối mặt với Tàng Long.

Mộc Phiến La đứng nguyên tại chỗ, đầu óc nàng vẫn còn hoang mang về chuyện Triệu Thường Côn nhìn thấy chân thân của mình.

Dù sao nàng cũng là nữ nhân, nàng không hề muốn người mà nàng yêu nhìn thấy mặt xấu của nàng một chút nào.

Keng!

Keng!

Kiếm của Triệu Thường Côn và Tàng Long Yêu thú va chạm vào nhau.

Cả hai thân thủ không hề thua kém nhau, nhưng khoảng cách càng lúc càng giãn xa lợi thế có phần nghiêng về Tàng Long.

Lý do là vì xung quanh Tàng Long yêu thú bất cứ thứ gì trong phạm vi hai thước đều bị trọng lực đè xuống gấp mười lần bình thường, hơn nữa Tàng Long còn sử dụng trọng lực lên bản thân để nâng cao thân thủ và sức nặng trên từng vết chém.

Nhận ra điểm bất lợi này, Triệu Thường Côn vận thân pháp nhảy ra xa, cách Tàng Long hơn mười thước, sau khi đã so hơn năm mươi chiêu.

Gương mặt Triệu Thường Côn trở nên khó chịu.

"Cái kỹ năng thao túng trọng lực này đúng thật là phiền phức"

Bang!

Tàng Long xoay người, cái đuôi của nó hất một tảng đá bay về phía Triệu Thường Côn.

Tảng đá lập tức bị kiếm của Triệu Thường Côn chẻ làm hai.

Ngay khi vừa chém đôi tảng đá, trong khoảnh khắc Triệu Thường Côn hơi giật mình khi nhận ra Tàng Long đang đứng trước mặt, mũi kiếm quét ngang tới.

Triệu Thường Côn ngã người về sau kịp thời né đi đường kiếm, đồng thời tay trái chống xuống đất, mũi chân phải nhằm vào chân Tàng Long mà xuất ra cước pháp.

Bành!

Tàng Long lãnh trọn một cước, hai chân mất thăng bằng, lảo đảo ngã người sang một bên, nhưng chỉ một khắc nó liền lấy lại tư thế.

Triệu Thường Côn tay trái đập mạnh xuống đất tạo đà nâng cơ thể lên.

Hắn xoay một vòng, chân phải tung thêm một cước hướng vào vai Tàng Long.

Tàng Long lùi lại một bước, tay trái nắm chặt nấm đấm đón đỡ.

Bành!

Cước pháp cùng quyền pháp va chạm, Triệu Thường Côn bị đẩy ra xa hơn năm, sáu thước, còn Tàng Long vẫn đứng nguyên tại chỗ.

Triệu Thường Côn nhanh chóng bật dậy, mặt đối mặt với Tàng Long.

Nhưng hắn đột ngột cúi thấp người xuống.

Roẹt!

Mộc Phiến La bất ngờ xuất hiện từ phía sau Tàng Long, Huyết Thù Cuồng đao quét ngang.

Tàng Long cảm nhận được nguy hiểm liền lập tức gập người xuống né tránh, đồng thời cái đuôi của nó quật mạnh đánh vào ngang hông Mộc Phiến La, hất nàng văng ra.

Mộc Phiến La bị hất văng đi, đảo người đáp xuống đất, tay trái quệt ngang vệt máu nơi khoé miệng.

Nàng hừ lạnh một cái, hai tay nắm chặt cán đao trực xông đến lần nữa.

Triệu Thường Côn nắm bắt lấy cơ hội do Phiến La tạo ra, liền xuất một kiếm chém ra một đạo kiếm khí bay đến chỗ Tàng Long.

Bang!

Bang!

Tàng Long rất nhanh dựng lên một màn chắn hộ giáp đón đỡ lấy đòn tấn công của cả hai.

Màn chắn hộ giáp cùng lúc bị Huyết Thù Cuồng đao của Mộc Phiến La và kiếm khí của Triệu Thường Côn chém vào nhưng không hề có chút suy suyễn.

Phiến La nhanh chân đạp mạnh vào màn chắn, nhảy lùi ra phía sau, đứng cạnh Triệu Thường Côn.

"Ta chẳng phải đã nói ngươi cứ ở phía sau ta hay sao?

Tên này cứ để cho ta!"

Triệu Thường Côn càu nhàu.

"Ngươi đừng có mà khinh địch!

Tên này rất mạnh, hai ta nên hợp sức lại để đối phó hắn."

Mộc Phiến La đáp.

"Ý ngươi là ta yếu hơn nó?!"

Triệu Thường Côn nhíu mày hỏi.

"Không...ý ta không phải thế...chỉ là... thêm một người thì thêm... một phần sức mạnh..."

Trong lúc cả hai nói chuyện thì Tàng Long nhảy lui lại phía xa, giữ khoảng cách với cả hai, sau đó nó vận yêu khí tập trung tại cánh tay trái.

Cánh tay của Tàng Long giơ lên hướng về phía Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La, liền sau đó hơi nước trong không khí tập trung lại, tạo thành những khối cầu lơ lửng xung quanh.

Tàng Long yêu thú nắm chặt nấm đấm, các khối cầu cũng liền thay đổi hình dạng trở thành những tia nước bắn về phía trước.

Đây chính là chiêu thức Tàng Long vừa nãy sử dụng để tấn công Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La khi vừa mới biến dạng, cũng là chiêu thức có sát thương cao nhất mà nó có thể thi triển ra.

Những tia nước lao vun vút về phía Triệu Thường Côn cùng Mộc Phiến La.

"Cẩn thận!"

Phiến La nói lớn, tay giơ cao Huyết Thù Cuồng đao trực đón đỡ những tia nước kia.

Nhưng Triệu Thường Côn dường như không quan tâm đến những tia nước chết người đó, cái hắn bận tâm là lời nói của Phiến La vừa rồi.

Lời nói của Phiến La tuy không hề mang hàm ý so sánh nhưng nó lại đâm thẳng vô vết thương của Triệu Thường Côn.

Hắn cũng đã từng kiêu ngạo, từng xem thường đối thủ, và cái giá hắn phải trả là quá lớn.

Chỉ vì coi thường Hỗn Độn vương mà hắn đã mất đi Lan Như Nguyệt, người quan trọng nhất của hắn, và hắn sẽ không để điều đó lập lại thêm một lần nào nữa.

"Để ta cho ngươi xem cái gì mới thực sự gọi là sức mạnh!"

Triệu Thường Côn âm trầm nói, sau đó hắn cất lại thanh trung phẩm kiếm vào không gian giới chỉ.

"Chủ nhân, ngươi không định dùng tới thanh kiếm đó đấy chứ?"

Hệ thống hoang mang hỏi, dường như nó có thể đoán được hành động tiếp theo của Triệu Thường Côn.

Phiến La cũng là hoang mang không kém gì hệ thống.

"Ngươi đang làm cái gì vậy?

Kẻ địch tấn công tới trước mặt rồi mà ngươi lại đi cất vũ khí vào là....?"

Phiến La thắc mắc nhìn thẳng Triệu Thường Côn hỏi.

Nhưng rồi nàng bỗng đứng hình khi Triệu Thường Côn lấy ra Sát Thiên Ma Hoàng kiếm.

Luồng tà khí hắc ám toả ra từ thanh kiếm khiến cho cơ thể Mộc Phiến La run lên từng hồi, bất giác ngồi bệt xuống đất.

"Lão lão... từng nói với ta... trên người ngươi có... một luồng sát khí rất tà ác...nó hút lấy sinh mệnh...và tuổi thọ...của ngươi...

Thanh kiếm này...chắc hẳn là... nguồn gốc của...luồng sát khí tà ác đó...

Ngươi... ngươi định dùng thanh... kiếm này hay sao...?"

Phiến La giọng run run nói.

Đây không phải là lần đầu nàng nhìn thấy thanh kiếm cũng như khí tức tà ác của nó, nhưng lần này không giống như lần trước.

Lần đầu gặp mặt, Triệu Thường Côn cũng là dùng thanh kiếm này để cứu mạng Mộc Phiến La, nhưng đó là lúc hai người chỉ là hai kẻ xa lạ không hề quen biết.

Lần này Triệu Thường Côn lại định sử dụng thanh kiếm kia khiến cho Mộc Phiến La cảm thấy rất lo lắng, nàng lo lắng cho Triệu Thường Côn, lo lắng cho tính mạng của hắn.

"Thanh kiếm này đúng là khi sử dụng sẽ rất nguy hiểm, nhưng ta sẽ không để cho người quan trọng xung quanh ta nằm xuống thêm một ai nữa.

Ta không quan tâm tới cái giá mà ta phải trả, chỉ cần ta không phải một lần nào cảm thấy hối hận nữa, thì dù có mất đi tính mạng này ta cũng bằng lòng!"

Triệu Thường Côn vung Sát Thiên Ma Hoàng kiếm chém về phía trước, nói lớn.

"Ta sẽ bảo vệ ngươi, Mộc Phiến La!".


Load failed, please RETRY

每周推薦票狀態

Rank -- 推薦票 榜單
Stone -- 推薦票

批量訂閱

目錄

顯示選項

背景

EoMt的

大小

章評

寫檢討 閱讀狀態: C50
無法發佈。請再試一次
  • 寫作品質
  • 更新的穩定性
  • 故事發展
  • 人物形象設計
  • 世界背景

總分 0.0

評論發佈成功! 閱讀更多評論
用推薦票投票
Rank NO.-- 推薦票榜
Stone -- 推薦票
舉報不當內容
錯誤提示

舉報暴力內容

段落註釋

登錄