Trương Thải Thải vẻ mặt si mê tiễn Lệ Cảnh Hàn đi, sau đó nhanh chóng vào nhà, vẻ mặt biết cả rồi nhìn Lâm Sơ Tâm.
Lâm Sơ Tâm thực sự không chịu nổi khuôn mặt tươi cười kia của cô, vì thế duỗi cánh tay thon dài ra chọc chóc trán cô.
"Cô nhóc chết tiệt, không phải như cậu nghĩ đâu."
Xem biểu cảm hiểu rõ của cô ấy kìa, như thể cô và Lệ Cảnh Hàn có gì đó vậy?
Cô chu miệng, nghĩ đến dáng vẻ anh tuấn của cậu cả nhà họ Lệ, trái tim như có một lớp bong bóng màu hồng phấn bao quanh. Vì cậu thật sự rất đẹp trai, dù cậu đã có người thích là Lâm Sơ Tâm rồi.
Cô vẫn thấy rất hạnh phúc, nhìn thấy Sơ Tâm được cậu nâng niu trên tay, cô cũng thấy vui vẻ thay cho bạn mình.
"Thành thật nói ra, hai người đã lên giường chưa?"
Bình thường đàn ông sau khi ngủ với phụ nữ mới có biểu hiện như cậu cả nhà họ Lệ, bế xuống tầng, bế lên tầng, sợ người yêu mình mệt nhọc.