Lệ Đình Tuyệt đi xuống lầu, Mạc Thanh Yên gọi.
"Chúng ta về phòng thôi chồng."
Lệ Đình Tuyệt nhìn con trai cách đó không xa, sờ mặt cô nói.
"Em về phòng trước đi. Anh có mấy lời muốn nói với Hàn nhi."
Mạc Thanh Yên gật đầu.
"Hai người nói chuyện đi, có điều, không được mắng nó."
Cô hiểu bản tính tranh cường háo thắng của con trai, mặc kệ là Hàn nhi hay Dục nhi, hau là Tiểu Ngôn nghịch ngợm ham chơi, oonh nói thì bà đều để ông chỉnh đốn.
Lệ Đình Tuyệt khẽ cười một tiếng,
"Nó ưu tú như vậy, anh mắng nó làm gì? Yên tâm đi."
Thấy vợ đi lên lầu, anh đi đến nhà ăn, Lệ Cảnh Hàn đang uống canh giải rượu, nhìn thấy ba vào, gọi một tiếng.
"Ba..."
Lệ Đình Tuyệt ngồi xuống, người hầu rót cho ông một ly sữa bò nóng, ông uống một ngụm.
Đã đến tuổi trung niên nhưng độ anh tuấn không hề giảm, ngược lại có thêm phần thành thục, có mùi vị đàn ông.