Trên trực thăng, Mạc Thanh Yên và Angela ngồi cùng nhau, Angela ngáp một cái.
"Mẹ Tiểu Yên, An An mệt quá."
Mạc Thanh Yên để con bé dựa đầu lên vai mình: "Con ngủ đi, tới nơi mẹ sẽ đánh thức con dậy."
Đúng lúc này một bóng dáng cao lớn xuất hiện ở bên cạnh hai người, trong ánh mắt là sự ấm áp, nhìn Mạc Thanh Yên ôm con gái. Mạc Thanh Yên chuyển mắt, nhìn thẳng vào mắt anh ta một cái, nhưng không nói gì, hai người đều duy trì khoảng cách, cùng nhau đợi cơ hội thật tốt."
Tư Đồ Lệnh đi tới, anh ta giới thiệu từng người một.
"Ám Dạ đế, đây là vợ và con gái của tôi, anh cùng Nhâm tiểu thư ngồi ở phía trước."
Cố ý sắp xếp hai người họ ngồi phía trước, mà vị trí cạnh Mạc Thanh Yên là của anh ta.
Tình huống này thật sự buồn cười, rõ ràng là vợ con của Lệ Đình Tuyệt nhưng anh ta lại nói là của anh ta. Thật sự là buồn cười gần chết, ánh mắt Lệ Đình Tuyệt tối đi rất nhiều, có cảm giác như cánh cửa kiềm chế sự điên cuồng của anh sắp bị làm hỏng.