Lạc lão thái thái thấy cháu mình chịu thua, vì thế đẩy Mạc Thanh Yên về phía hắn.
"Vợ chồng son đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa. Không sao, Tiểu Yên chăm sóc Mục Nhi đi, đừng khiến hắn mệt mỏi quá."
Mạc Thanh Yên bị đẩy về phía hắn, cô không tin hắn sẽ không giết cô, vì thế ôm tay lão thái thái không bỏ.
"Lạc thái thái, con sợ hắn, con không muốn hài tử con lìa đời trước khi ngắm nhìn thế giới, người dẫn con đi theo đi."
Vì cô phát hiện, Lạc Mục rất hiếu thuận, lời của lão thái thái, bà ấy nói gì hắn liền nghe nấy. Cho nên bùa hộ mệnh Lạc lão thái thái cô phải giữ thật chặt, nói không chừng có thể thoát ra an toàn hay không hoàn toàn dựa vào bà ấy.
Lạc Mục biết tâm tư nha đầu này, sợ cô bị lão thái thái mang đi thật, như vậy cô nhất định sẽ trốn thoát. Vì thế duỗi tay qua, ôm lấy vai cô, kéo lại.
"Cãi nhau mà thôi, người nghiêm túc như vậy làm gì? thái thái, người yên tâm, con chắc chắn sẽ đối xử thật tốt với cô ấy."