Mạc Thanh Yên và Lương Mộc Tình nhìn nhau, hai người cũng chưa từng thử loại hình như này. Giảng viên của bọn họ giảng giải qua cách xử lý vấn đề, ánh sáng và màu sắc, sau đó hai người bắt đầu vẽ.
Còn nói đây coi như là thí nghiệm nhỏ của học kỳ mới, phải nhớ rõ.
Mạc Thanh Yên hít sâu một hơi, "Tình Tình, bắt đầu đi, đây chỉ là trắc nghiệm thôi."
Lương Mộc Tình nhìn lướt qua nơi đó của người đàn ông, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nếu phải vẽ chi tiết thì tí nữa khẳng định phải nhìn chăm chú vào đó, cảm thấy rất xấu hổ nha.
Khi cô ta quay đầu, thấy Mạc Thanh Yên đã bắt đầu chuyên tâm vẽ tranh, vì vậy cũng cầm bút lên vẽ nét đầu tiên.
Lệ Đình Tuyệt đang họp thì di động đột nhiên rung lên, anh mở ra xem, là bức ảnh Mạc Thanh Yên ở phòng học, nhưng khi nhìn thấy người mẫu kia thì lông mày nhíu lại.
Bỗng chốc đứng dậy, những người ở trong phòng họp đều ngây ra.
Ánh mắt của anh rất bén nhọn, vừa nhìn chính là bộ dáng khoảng lặng trước cơn bão.