Chỉ cần là Quốc vương ra lệnh, thì tất cả mọi người đều đáp ứng.
"Đúng, phải xét nghiệm để yên tâm hơn, không thể để loạn như vậy được."
Đức thân vương mắt nhìn vị vương phi của mình, cuối cùng cũng đồng ý.
Mạc Thanh Yên đã khóc một lúc lâu, rời khỏi cái ôm của tổ phụ, Lệ Đình Tuyệt đứng ở bên cạnh cô, khiến cho cô cảm thấy an toàn hơn.
Giống như là chỉ cần có anh, hết thảy mọi khó khăn đều trở nên đơn giản.
Ngay cả tổ phụ chỉ bởi vì một câu nói của anh mà kiên quyết xét nghiệm, không khỏi quay sang nhìn anh, trong ánh mắt đều là cảm kích.
Anh đưa tay qua cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, khiến cho lòng cô cảm thấy yên tâm hơn, trên gương mặt của cô hiện lên nụ cười tươi.
Sau một lúc lâu, nội thị từ bên trong đi ra đem dụng cụ xét nghiệm di truyền bày ra ở trong phòng nghỉ. Mà tất cả người trong hoàng thất đều im lặng chờ đợi, không ai muốn rời khỏi nơi đó.