Cúp điện thoại xong, nhìn thấy ba người kia ngẩn người, trong lòng anh rất vui mừng.
"Vẫn là không thể tin được."
"Dạ, hay là đi xét nghiệm ADN đi, đừng tự vui mừng."
Lời Dạ Trạch Vũ vừa nói ra, một chiếc điện thoại bay thẳng vào mặt anh ta, vẫn may mà anh ta mắt thấy, tay nhanh, bắt được lại."
Nhìn thấy khuôn mặt xám xịt của anh, biết là đã chọc tới anh rồi, "Được rồi, được rồi, chỉ là đùa thôi. Anh em vui mừng vì anh, chẳng qua căn cứ vũ khí ở Lâm Thành, cũng không ảnh hưởng đến cậu, tôi đề nghị hay là không cần đóng cửa, đây là sở thích của cậu, tiếp tục cũng không có gì không tốt?"
Lúc này cửa phòng hội nghị bị người ta mạnh mẽ đẩy vào, thư ký thở hổn hển chạy vào.
"Tổng tài, Mạc tiểu thư cô ấy hôn mê rồi."
Lệ Đình Tuyệt giật lấy điện thoại trong tay Dạ Trạch Vũ, xoay người bước đi, tốc độ rất nhanh. Hơn nữa sắc mặt anh tối sầm , biết rằng anh rất lo lắng.