"Đại ca ?"
Mạc Thanh Yên lẩm bẩm.
Angela nhanh chóng gật đầu, "Con chỉ muốn nói cho mấy người ông nội biết thôi, vì vậy cũng không giấu giếm điều gì, nhưng hình như Đại thúc không vui lắm thì phải."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạc Thanh Yên nhăn lại, "Mẹ biết rồi, mẹ không có trách con."
Cô nhóc này là quản không được miệng, khẳng định là lúc Đại ca gọi điện cho cô bé, cô bé cái gì cũng nói ra hết.
Bất quá như vậy cũng tốt, cô đang không biết làm sao nói lại với bọn họ, hiện tại cũng không cần phải băn khoăn nữa.
Một nhà bốn người đi ra cổng nhà trẻ, Lệ Dạ Kiêu đứng ở bãi cỏ gần đó, nâng tay lên vẫy vẫy với Mạc Thanh Yên.
"Mạc Thanh Yên."
Mạc Thanh yên nhìn thấy anh ta liền hoảng sợ, đem Angela che chắn phía sau, "Tiểu Kiêu Tử, anh tại sao lại ở đây?"
Cô đã tận lực muốn đem giấu mấy đứa nhỏ đi, thế nhưng vẫn bị anh ta nhìn thấy, chỉ sợ cô có giấu cũng không giấu được nữa.