Người trong cuộc là cô giống hệt như vật phẩm, không có quyền lựa chọn, bị người ta đưa tới đưa lui.
Ngẫm lại, nước Lộc Nguyên bọn họ chẳng phải cũng như vậy hay sao.
Sinh mạng là do cha mẹ ban cho, nhờ lời dẫn mối của bà mai, nếu vận khí tốt thì được cha mẹ cho gặp mặt, đen đủi thì chưa gặp nhau đã phải lập gia đình.
Cảnh Y Nhân hững hờ "Ồ!" một tiếng.
"…"
Sau đó cô lại hỏi: "Sau khi cưới thì sao? Sau khi cưới anh thấy em thế nào?"
"…" Lục Minh không muốn nhắc đến Cảnh Y Nhân trước đây một chút nào. Tuy rằng vẻ bề ngoài của bọn họ giống nhau như đúc, nhưng anh biết rõ rằng cô không phải là Cảnh Y Nhân đó.
Anh cũng không muốn đau đầu vì Cảnh Y Nhân trước đây.
Điều biết ơn duy nhất của anh đối với cô ta chính là đã trao thân thể này, thân phận này cho Cảnh Y Nhân hiện tại, để cô trở thành vợ của Lục Minh anh.