Tôi nói, sao hôm qua lại có thể cảm nhận được tàn hồn trên người anh ta chứ. Thì ra trong cơ thể anh ta còn có một bên thận của Hoắc Trường Tùng! Vậy thì khó trách, nhưng có một việc khiến tôi khó hiểu chính là, cái thận này còn sống không? Nó không được coi là một bộ phận của thi thể, sao lại có tàn hồn nương vào?
Vì đêm qua quá gấp, chỉ vội vàng nhìn sơ nên tôi chỉ thấy hình ảnh hai cậu bé cùng chơi đùa, hôm nay cẩn thận cảm nhận lại, thì thấy được thêm vài đoạn ngắn nữa.
Những hình ảnh đó có lẽ là lúc ở bệnh viện, Hoắc Trường Lâm nằm trên giường bệnh với vẻ mặt tiều tụy, Hoắc Trường Tùng ngồi bên giường gọt táo cho anh ta. Tôi có thể nhận ra tình cảm giữa hai anh em họ rất tốt, tuy không lớn lên bên nhau, nhưng vì là song sinh nên cho dù là tính cách hay tình cảm vẫn thân thiết hơn bình thường.