下載應用程式
5% Xin chào người thừa kế / Chapter 23: Chương 23: Sao con có thể nhận trộm làm mẹ?

章節 23: Chương 23: Sao con có thể nhận trộm làm mẹ?

編輯: Nguyetmai

Trang Nại Nại sửng sốt: "Bà… bà nói cái gì?"

Lý Ngọc Phượng bình tĩnh nói tiếp: "Mẹ mới là mẹ ruột con. Năm đó, sau khi mẹ sinh con trong bệnh viện, người đàn bà này đã trộm con đi. Mẹ và ba con đã đi tìm con hơn hai mươi năm nay."

Sét đánh trên đỉnh đầu chính là loại cảm giác này đây.

Trang Nại Nại chưa bao giờ nghĩ tới chuyện, người cô gọi là mẹ nhiều năm bỗng dưng không có bất cứ quan hệ gì với cô.

Trong nháy mắt, tất cả cảm xúc của cô rút đi hết, cả người đờ ra, đầu óc trống rỗng.

Cố Đức Thọ nhíu mày không nói gì, Lý Ngọc Phượng thở dài bước tới, hơi do dự vỗ vai cô: "Con gái, con chịu khổ nhiều năm rồi."

Trang Nại Nại ngơ ngác nhìn Lý Ngọc Phượng, sau đó quay đầu nhìn người mẹ đã không còn biết gì đang trốn sau lưng mình.

Chuyện này… sao có thể?

Cô nghĩ tới đủ loại khả năng vì sao cô không có ba, chứ chưa bao giờ nghi ngờ mẹ mình.

"Không phải, tôi không tin..."

Trang Nại Nại lắc đầu, cô không cách nào tiếp nhận chuyện này.

Lý Ngọc Phượng nhíu mày tỏ ra không vui, bà ta gật đầu ra hiệu với thư ký, thư ký lấy điện thoại di động ra đưa cho Trang Nại Nại.

Giọng Lý Ngọc Phượng vô cùng lạnh nhạt nói: "Đây là video giám sát ở bệnh viện phụ sản hơn 20 năm trước."

Trang Nại Nại cúi đầu.

Dù hình ảnh không rõ nhưng cũng có thể nhìn ra đó là người mẹ bây giờ của cô, bà lén lút chạy vào phòng sinh của Lý Ngọc Phượng trộm đứa bé đi.

Bằng chứng vô cùng rõ ràng.

Trang Nại Nại cảm thấy cả thế giới dường như sụp đổ dưới chân mình.

Chân cô lảo đảo đứng không vững.

Mẹ Trang nắm chặt tay cô hỏi: "Nại Nại, con sao vậy? Có người ức hiếp con hả?"

Nhìn người mẹ ngây ngốc của mình, nước mắt của Trang Nại Nại rơi đầy mặt.

Tuy mẹ cô bị bệnh, nhưng cả người vẫn rất sạch sẽ, cuộc sống khó khăn làm bà nhìn già hơn so với Lý Ngọc Phượng mười tuổi.

Hồi nhỏ, những lúc cô bị ốm, người luôn dịu dàng trông nom cô là mẹ.

Sức khỏe mẹ vốn không tốt, lại còn bị bệnh hen suyễn, nhưng mẹ đã dùng cơ thể gầy gò đó chống đỡ cái nhà này, nuôi cô lớn lên.

Một người mẹ như vậy, sao có thể là kẻ xấu, trộm con của người khác?

Mẹ Trang không hiểu chuyện gì đang diễn ra, bà đưa tay ôm lấy vai cô, sau đó nhẹ nhàng vỗ về cô: "Nại Nại đừng khóc, mẹ mua kẹo…"

Lúc này, Trang Nại Nại đột nhiên phát hiện bề ngoài của cô và mẹ không hề giống nhau, mà ngược lại, cô có vài phần giống ngũ quan của Lý Ngọc Phượng và Cố Đức Thọ.

Lòng cô càng thêm chua xót.

Cô không biết nên làm sao, mà cô cũng không muốn làm gì cả, chỉ biết ôm chặt lấy mẹ mình.

Nhìn cảnh mẹ con hài hòa như vậy, tròng mắt Lý Ngọc Phượng hơi co lại, lập tức nổi bão chỉ vào mẹ Trang: "Người phụ nữ này trộm con gái tôi, làm mẹ con tôi xa cách hơn hai mươi năm. Còn để con tôi chịu nhiều khổ cực như vậy. Tôi muốn báo cảnh sát, muốn kiện bà ta, tôi nhất định phải để bà ta bị pháp luật trừng trị."

"Không được!!!"

Trang Nại Nại vô thức hét lên: "Không thể được!"

Bây giờ, đầu óc mẹ mụ mị chuyện gì cũng không nhớ, cô không muốn chỉ nghe lời nói của một bên.

Hơn nữa khi cô còn bé, mẹ đối xử với cô rất tốt.

Tục ngữ nói, ơn sinh không bằng ơn nuôi dạy, cho nên dù mẹ có thật sự trộm cô đi nữa, thì làm sao cô có thể nhẫn tâm để người sống nương tựa với cô hơn hai mươi năm vào tù?

Lý Ngọc Phượng không thể tin nhìn Trang Nại Nại: "Sao con có thể nhận trộm làm mẹ?"


Load failed, please RETRY

禮物

禮品 -- 收到的禮物

    每周推薦票狀態

    Rank -- 推薦票 榜單
    Stone -- 推薦票

    批量訂閱

    目錄

    顯示選項

    背景

    EoMt的

    大小

    章評

    寫檢討 閱讀狀態: C23
    無法發佈。請再試一次
    • 翻譯品質
    • 更新的穩定性
    • 故事發展
    • 人物形象設計
    • 世界背景

    總分 0.0

    評論發佈成功! 閱讀更多評論
    用推薦票投票
    Rank NO.-- 推薦票榜
    Stone -- 推薦票
    舉報不當內容
    錯誤提示

    舉報暴力內容

    段落註釋

    登錄