Phó Thời Khâm nghe xong, lại càng cảm thấy ủy khuất.
"Mẹ ơi, những lời này của mẹ rất không có đạo lý."
"Dù sao tốt xấu gì thì anh cả và chị dâu đã kết hôn, nhưng con và Lăng Hiểu còn chưa kết hôn đâu, mỗi ngày anh cả hại con phải tăng ca, không có thời gian hẹn hò, nếu như bạn gái của con chạy mất, mọi người đền được không?"
Ban đầu vì chuyện xây dựng phòng chiếu hình ảnh ba chiều, anh ta và Lăng Hiểu đã rất ít khi có thời gian gặp mặt.
Bây giờ mỗi ngày anh cả đều ở lại bệnh viện chăm sóc cho chị dâu, anh ta càng thêm không có thời gian gặp mặt bạn gái.
Phó Thời Dịch đồng tình sờ đầu: "Mẹ à, hôm nay con đứng về phía Phó Thời Khâm."
Phó Thắng Anh đang chơi với cháu trai cháu gái, nghe thấy thế thì liếc thoáng qua hai người bọn họ: "Lúc Hàn Tranh tiếp quản công ty, hai đứa không phải học thì chính là lăn lộn giới giải trí, Hàn Tranh có nói gì hai đứa không?"
Bà Phó thấy tìm được cớ, quay sang mắng Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch một lúc.