Do sau khi quay về, Phó Hàn Tranh vẫn không qua đây, cũng không gọi cú điện thoại nào để thông báo tình huống bên đó nên Phó Thắng Anh không đợi nổi nữa. Ông cầm lấy điện thoại gọi cho anh.
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ nhìn nhìn di động, nói.
"Anh qua đó một chuyến, sẽ về nhanh thôi."
Nếu như anh còn không đi giải thích thì có khi cha mẹ anh sẽ ở bên này mãi, không chịu quay về mất.
"Ừm." Cố Vi Vi gật đầu, không hỏi gì nhiều.
Phó Hàn Tranh trở về biệt thự nhà Hà Trì. Phó Thắng Anh đang sốt ruột đến mức đi đi lại lại trong biệt thự. Vừa thấy anh quay lại, ông lập tức dò hỏi.
"Người kia sao mãi chưa đi vậy? Cố Vi Vi còn không chịu chia tay với thằng đó?"
"Đây cũng không phải điều chúng ta nên quan tâm." Vẻ mặt Phó Hàn Tranh bình thản.
"Bọn chúng có cãi nhau không? Có làm bọn trẻ sợ hãi không?" Phó Thắng Anh quan tâm đến cháu trai cháu gái bèn sốt sắng truy hỏi.