Nguyên Mộng không thèm để ý tới hắn, cô đứng dậy nói với Cố Tư Đình.
"Cố tổng, bây giờ thì tôi có thể đi rồi chứ?"
Cố Tư Đình thản nhiên mỉm cười, "Anthony Gustav đang chờ cô ở hai quảng trường bên ngoài, muốn tới đây có lẽ cũng chẳng mất bao nhiêu lâu đâu."
Ý của hắn là, nếu cô muốn đi, thì hắn sẽ thông báo cho Anthony Gustav dẫn người tới.
Những người mà hắn đưa tới, nếu lấy cứng đối cứng với người của Nguyên Mộng, thì quả thực không nắm chắc phần thắng.
Nhưng nếu Anthony Gustav cũng tới đây, thì kể cả tiểu Anderson có đang ở đây, thì bọn họ có mọc cánh cũng khó mà thoát nổi Tây Ban Nha.
"Tôi nói cho anh biết, là Lăng Nghiên sai khiến Hà Lệ Na, anh không tin thì thôi, còn muốn tôi làm thế nào nữa?" Nguyên Mộng bực mình hỏi.
Cô chỉ nói cho hắn ta một trong số hai hung thủ mà thôi, chưa khai cả Will Dorrance ra.
"Cô ấy không có lá gan và bản lĩnh, để ra tay với Mộ Vi Vi." Cố Tư Đình nói.