Trong sân yên tĩnh.
Tư thế giơ một tay chỉ trời của Vương Nhữ Thành vẫn đứng ở chỗ cũ, rồi trực tiếp hóa thành than cốc.
"Rầm rầm…"
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, than cốc sụp xuống, hóa thành từng cục các-bon lăn xuống dưới chân mọi người.
Cũng khiến cho mọi người run rẩy.
"Sao…xảy ra chuyện gì?"
Sắc mặt Lý Nhược Doanh trắng bệch, ánh mắt đều là hoảng hốt, ngay cả nói chuyện cũng trở nên không lưu loát.
"Thật sự bị thiên lôi đánh sao."
Một giọng nói khoan thai vang lên, lại là Tôn Hằng đang nằm trên xe ba gác nhẹ nhàng lắc đầu: "Xem ra, làm người đừng có phách lối quá mức."
"Thiếu gia!"
Cho tới lúc này, những hộ vệ Vương gia mới phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt kinh hoảng nhìn những cục than ở dưới đất.
"Thiếu gia đã chết?"
"Thật sự có thiên lôi đánh sao, vậy…vậy chúng ta làm gì bây giờ?"
"Nhanh báo cáo huyện thủ đại nhân!"