Lương Thần nghiêng đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo, cô lập tức hiểu ra, cũng cười nâng tay, khẽ cụng ly với Diên Hoa.
Ba người uống một hơi cạn sạch.
Tiếp đó, Lương Thần nhận lấy ly rượu không trong tay Cảnh Hảo Hảo, đặt lên khay của nhân viên phục vụ cùng với ly của mình, sau đó lấy một hộp quà nhỏ tinh xảo đưa cho Diên Hoa.
Diên Hoa thoáng siết chặt ly, cười tươi tắn hỏi: "Là quà sinh nhật cho em hả? Thứ gì vậy?"
"Mở ra xem đi."
Cô ta lại mỉm cười nhận lấy, vờ mở ra xem thử. Bên trong là một sợi dây chuyền đá quý đắt tiền hơn tràng hạt trên cổ tay Cảnh Hảo Hảo không biết bao nhiêu lần nhưng lòng cô ta lại không hề cảm thấy vui mừng.
Món quà không chứa đựng chút tình cảm nào thì dù có vô giá cũng chỉ là một cái vỏ rỗng mà thôi.
Dù vậy, cô ta vẫn gắng gượng nở nụ cười, vui vẻ nói với Lương Thần: "Cảm ơn anh, Lương Thần!"