Lúc Vương Bảo Nhạc bị truyền tống vào trong nội bộ hoàng lăng thì lập tức cảm thấy không đúng. Đồng thời trong chợ cách văn minh Thần Mục vô cùng xa xôi kia, trên tầng cao nhất của cửa hàng Tạ gia, sau khi Tạ Hải Dương truyền tống Vương Bảo Nhạc xong bưng chén trà trên bàn lên uống một ngụm. Hắn ta cười tủm tỉm, thì thào nói nhỏ.
"Bảo Nhạc huynh đệ, Tạ Hải Dương ta làm ăn rất đáng tin cậy đấy... Ba nghìn hồng tinh kia không chỉ bao gồm thông tin, mở cửa và truyền tống thôi đâu... Mà còn là thời cơ nữa!"
"Mà thời cơ... Mới là thứ đắt giá nhất, bởi vì nhờ có thời cơ này, khi xuất hiện thì ngươi sẽ biết được hàng loạt thông tin. Thậm chí... sẽ thay đổi một số chuyện trong tương lai."
"Với tư cách là người đầu tư của ngươi, ta đã có thành ý lắm rồi!"
Tạ Hải Dương mỉm cười đặt chén trà xuống.