Không có tiếng gầm, không có tiếng đáp lại, chỉ có... hai luồng ánh sáng màu đỏ mang đến cho người ta cảm giác điên cuồng từ từ sáng lên từ cái hang tối tăm đó, đây là... mắt của Dạ Tiên Vương.
Đôi mắt có màu đỏ pha lẫn sắc đen, nhưng lại không sáng trong như màu tím mà mang lại một cảm giác đục ngầu, vừa không có linh trí vừa lộ ra sự hung tàn thuộc về dã thú. Nó nhìn chằm chằm vào Vương Bảo Nhạc, như thể trên người hắn có điểm gì đó khiến nó bị ám ảnh.
Vương Bảo Nhạc bình tĩnh cúi đầu nhìn vào hai mắt của Dạ Tiên Vương. Một người và một xác chết, một người đứng bên ngoài hang động và một người ẩn mình trong hang nhìn nhau.
Nếu như có thể phác họa tất cả những điều này thành một bức họa, chắc chắn bức họa sẽ tràn ngập cảm giác kỳ quái.