Phóng mắt nhìn lại, Vương Bảo Nhạc ngồi khoanh chân giữa ao giống như một chiến thần cao lớn, một cỗ cảm giác thị huyết tựa như hung thú bộc phát.
Nhất là thần binh cốt thủ trong tay phải của Đế Khải trên tay Vương Bảo Nhạc, lúc này được tẩm bổ nên khí thế của nó liên tục tăng lên, lại dung hợp cùng Đế Khải của Vương Bảo Nhạc hoàn mỹ hơn. Khí tức phát ra từ trên đó đã hoàn toàn vượt qua Nguyên Anh, đạt đến trình độ Thông Thần.
Có thể tưởng tượng, với chiến lực của Vương Bảo Nhạc lúc này mà dốc toàn lực ứng phó, nếu như gặp lại Du Nhiên Đạo Nhân, không cần dùng đến thủ đoạn thì hắn cũng đủ tư cách đánh một trận với ông ta.
Đúng lúc này, linh dịch trong hồ cuối cùng cũng vơi đi một chút, Chúc Đoạt Đế Khải cũng dần dần đến cực hạn. Nếu như cứ tiếp tục hấp thu nữa thì sẽ có nguy cơ tự nổ, nhưng Vương Bảo Nhạc nghĩ mình có thể thử thêm một chút nữa, nhưng đúng lúc hắn muốn tiếp tục…