Lúc Phong Tín thụ vỡ nát tựa như lột bỏ lớp khăn che, dù Vương Bảo Nhạc đã sớm lường trước cũng vẫn chấn động trước cảnh tượng đang hiện ra trước mặt.
Hắn biết trước nhưng vẫn không thể bình tĩnh nổi!
"Thì ra…Ta chưa quay lại Thương Mang Đạo Cung mà đã vào bên trong chiến hạm của tộc Vị Ương!"
Vương Bảo Nhạc lẩm bẩm, cũng nhìn thấy một bông hoa màu đỏ thật lớn ở phía trước, cách mình chừng mười bước chân.
Bông hoa màu đỏ này cao hơn mười trượng, nụ hoa hình trụ vươn thẳng lên mà nở, vừa tỏa ánh sáng yêu dị vừa có một mùi thơm lạ lùng tràn ngập toàn bộ thế giới này. Vương Bảo Nhạc không lạ gì mùi ấy, dù là ngay khi hắn bước vào chiến hạm này hay lúc chìm vào mộng cảnh kia đều ngửi thấy nó.