Trí nhớ của Vương Bảo Nhạc về đường đi có phần mơ hồ, có thể là vì mộng cảnh kia quá mức chân thực nên khiến hắn trở nên vừa quen thuộc lại lạ lẫm với tất cả mọi thứ bây giờ.
Vậy nên, trên đường quay về, sau nhiều lần hát hồn dao, nhìn vũ trụ bên ngoài, trong đầu Vương Bảo Nhạc bất giác lại nghĩ tới giấc mộng của mình.
Hắn nhớ mang máng hình như mình là người đẹp trai nhất Liên bang, đồng thời, mình còn có vài hồng nhan tri kỷ như em bánh bao, Triệu Nhã Mộng, Lý Uyển Nhi, Lý Di và Lý Tú...
"Không đúng, không có Lý Di!"
Vương Bảo Nhạc nghĩ một lúc thì thấy có phần mơ hồ, đồng thời hắn cảm thấy hình như Lý Tú là nam nhưng không nhớ rõ lắm. Có điều, bấy nhiêu cũng khiến hắn giật mình không thôi, vừa không dám tin, lại thấy hơi sợ hãi.
"Không thể, ta ở trong mộng... Không đúng, Vương Bảo Nhạc ta không phải loại người như thế!!"