"Vừa mới vào đã kích thích thế rồi..."
Trong khe hở, Vương Bảo Nhạc chạy nhanh, nheo mắt cảnh giác xung quanh. Thực ra, từ khi vừa vào động máu này thì đã vô cùng quỷ dị, mà những thi thể kia lại xuất hiện quá bất ngờ.
"Nhưng hầu hết chỗ thi thể kia đều là xác ướp cổ... không thấy có tu sĩ Liên bang ở trong đó. Như vậy xem ra khả năng sống sót của Lâm Thiên Hạo vẫn rất cao."
Vương Bảo Nhạc phán đoán xong thì đột nhiên giơ tay phải lên chém một đao, một bàn tay và cái đầu lâu vừa chui ra từ trên vách tường bên phải hắn đã bị chém đứt.
"Chưa kể từ khi vào đây đến giờ, Minh Hỏa trong cơ thể mình lại sôi trào lên, nhất là càng tiến tới thì càng mãnh liệt hơn..."
Vương Bảo Nhạc nhíu mày như có điều suy nghĩ.