Nếu là mấy trăm Cổ Võ thì ba người Vương Bảo Nhạc có thể không sợ hãi, với tu vi của họ thì đủ để đè bẹp tất cả.
Nhưng sau khi mấy trăm Cổ Võ này bị đồng hóa thì lại bộc phát ra tu vi Chân Tức, khiến cho cả ba biến sắc, vô cùng khiếp sợ.
"Có thể phân tán tu vi của mình cho hơn cả trăm người, khiến cho bọn họ phát huy thực lực Chân Tức... Vậy thì bản thân gốc đại thụ này có tu vi gì đây?"
Trác Nhất Phàm run rẩy, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Vương Bảo Nhạc thở hồng hộc, mắt lóe hàn quang, lập tức nói ngay.
"Tu vi cao mà lại dùng con rối để tấn công chúng ta, vậy thì rõ ràng phần lớn tu vi của nó đều dùng vào cái phong ấn mây mù này rồi, có lẽ đây là cơ hội duy nhất..."
Lời Vương Bảo Nhạc nói ra khiến cho Trác Nhất Phàm và Triệu Nhã Mộng tỉnh ra. Nhưng họ không kịp nghĩ nhiều, lập tức lùi lại khi đám con rối nọ bay tới.