Hề Nguyệt cũng không chê cười ông mà trịnh trọng giải thích: "Đây là một loại bệnh rất nghiêm trọng, có tính lây lan, rất dễ gây ra cái chết. Có điều, không phải không có thuốc chữa. Với lại may mà xung quanh thôn của mọi người vừa hay có trồng loại thảo dược là khắc tinh của loại bệnh này."
Nói đoạn, Hề Nguyệt vươn tay chỉ về bụi cây cách đó không xa, "Mặc dù hiệu quả trị bệnh của cây Thanh Hao không phải rất tốt, nhưng thể chất của mọi người trong bộ lạc đều khỏe mạnh, mà ta lại có phương pháp kích thích dược tính của cây Thanh Hao. Cho nên ta đảm bảo, chuyện này không phải do thần linh trừng phạt, không cần thiêu người để hiến tế. Ít nhất chín mươi phần trăm người mắc bệnh trong bộ lạc sẽ sống sót."
Hề Nguyệt vừa dứt lời, cuối cùng tộc trưởng cũng không kìm được nước mắt, lệ nóng ào ào tuôn rơi.