Ngân Hồ trợn trừng mắt nhìn những nơi mà ánh sáng màu xanh biếc chiếu xuống.
Không, không! Đây đâu phải là Mộc Chi Bản Nguyên? Hơi thở từ vầng sáng đó và Mộc Chi Bản Nguyên hoàn toàn khác nhau, cũng khác hẳn hơi thở mà y phát hiện được ở rừng rậm ma thú. Nhưng mà, chẳng lẽ đây không phải là Mộc Chi Bản Nguyên thật hay sao?
Ngân Hồ dời tầm mắt nhìn xuống đất, y thấy cỏ cây đang sinh trưởng với tốc độ chóng mặt, cảm nhận được cơn địa chấn nơi mình đứng, và cả đám chim muông đang kích động và phấn chấn. Nếu như không phải là Mộc Chi Bản Nguyên, vậy thì còn thứ gì có thể khiến núi Thương này xảy ra biến hóa kinh người chỉ trong khoảnh khắc như thế chứ?
Hột Khê nhếch môi thành một nụ cười âm u. Cô giơ tay lên, chỉ một thoáng đã có vô số dây tử đằng bay về phía Ngân Hồ.