Nạp Lan Phi Tuyết nhìn hai người họ như muốn cầu xin mà chẳng thể thốt thành lời, bèn duỗi tay khẽ khàng chỉnh trang lại đầu tóc Nạp Lan Chính Trạch rồi mới cười nhẹ: "Cha, cha biết bây giờ cha con mình sẽ đi đâu không?"
"Cha con mình đang đi tìm đại tỷ tỷ của con đấy." Nạp Lan Phi Tuyết thu tay lại, vén rèm cửa sổ lên ngó ra ngoài ngắm ánh mặt trời chói chang kia, từ tốn nói: "Đợi đến khi tìm được đại tỷ tỷ rồi, cha và chồng con lại có thêm bạn đồng hành rồi. Hai người có vui không?"
Xe ngựa lao đi vun vút, cơn gió nhẹ nhàng hất bay rèm cửa sổ, có thể nhìn thấy bên trong là một cô gái mặc đồ trắng, sắc mặt ả trắng bệnh nhưng đôi mắt tối tăm như địa ngục.
***