Chẳng mấy chốc sau Nhiếp Cẩm Thần đã nhổ được một gốc cây "Trầm Hương Quả" ngũ phẩm, hắn vừa bước ngược trở về vừa nở nụ cười khiêu khích với đám người Hột Khê.
Thế nhưng Nhiếp Cẩm Thần còn chưa bước ra khỏi vườn thuốc đã nghe thấy một tiếng kêu gào thê lương thảm thiết truyền đến từ phía sau.
Nhiếp Cẩm Thần theo bản năng quay đầu nhìn về phía đó, hắn chỉ nhìn thấy hai bóng người xa tít đằng xa, lảo đảo chạy khỏi ngọn đồi tản ra ánh sáng ngũ sắc.
Chờ đến khi hai người đó chạy lại gần hắn, Nhiếp Cẩm Thần vừa nhìn thấy rõ được dung mạo của bọn họ bèn thét lên một tiếng đầy sợ hãi.
Trên mặt của hai người đàn ông này không biết từ lúc nào đã nổi đầy bọng máu.
Trong những bọng máu đó, to nhất thì khoảng quả nho, nhỏ nhất thì khoảng ngót út của con gái, bọng máu mọc chen mọc chúc, có cái màu tím, có cái màu đỏ đậm, chi chít mọc đầy trên mặt, khiến người khác vừa nhìn liền muốn nôn mửa.