Bàn tay thiếu niên thon dài trắng nõn, giống như một tác phẩm nghệ thuật được chạm khắc tuyệt đẹp, nhẹ nhàng lướt trên da thịt trần trụi của hắn. Ngẫu nhiên một xúc cảm ấm áp mát lành xẹt qua, mang đến cho Cốc Lưu Phong một cảm giác rung động.
Trái tim Cốc Lưu Phong đột nhiên đập nhanh, hắn cúi đầu xuống, hơi thở trong cơ thể vốn đã ổn định bây giờ lại dao động, khiến cho đôi môi trắng bệch trở nên đỏ bừng.
Tuy vẻ mặt của hắn không mảy may dao động, nhưng trong đầu lại không ngừng vang vọng lời ngợi khen: Vị thầy thuốc Hề Nguyệt này xinh đẹp quá!
…
Nam Cung Dục ngồi xổm xuống kiểm tra thương thế của Phụng Liên Ảnh, ngay lập tức liền biết vết thương kia cũng chỉ là vết thương nhẹ, căn bản không nghiêm trọng như biểu hiện bên ngoài của ả ta.