Ngay lúc này Hột Khê lại dùng ánh mắt thờ ơ nhìn Phụng Liên Ảnh, "Băng Liên tiên tử, ta đã thông qua sát hạch rồi nhưng ngươi lại nhất quyết không chịu nuốt đan dược, là ai chuẩn bị buông bỏ truyền thừa đây?"
"Sao ta có thể bỏ cuộc!" Băng Liên tiên tử quát, cả mặt đỏ gay, "Chẳng qua là phân rõ thuốc giải mà thôi, chẳng lẽ ngươi thực cho rằng ta sẽ thua ngươi sao?"
Dứt lời, cô ta trút đan dược trong cái bình đỏ ra, nhưng ngay lúc đưa đan dược vào miệng, trong mắt cô ta lại ánh lên nỗi kinh hoàng rõ ràng.
Đó là "Rắn rết mật lan", một khi đã uống vào, nhiều khả năng cơ thể sẽ mọc đầy vảy, xấu xí hơn cả dã thú.
Hột Khê nhìn vẻ mặt bị dọa đến xám ngoét của cô ta, không kìm được lắc lắc cái bình đỏ trống không trong tay, khoan thai nói: "Băng Liên tiên tử cớ sao phải tự ép uổng mình, không dám nuốt đan dược, cứ trực tiếp nhận thua là xong!"