Tưởng Lệ càng nghĩ càng cảm thấy ý kiến này không tệ.
Mà bà cũng là một người thuộc trường phái hành động.
Một khi nghĩ xong thì sẽ làm ngay, thế là bà nhanh chóng gọi điện thoại.
Tưởng Lệ tuyệt đối là một bà mẹ chồng còn thân thiết hơn cả mẹ ruột, bà thường xuyên gọi điện thoại hỏi thăm Lâm San.
Cho nên, khi Lâm San thấy Tưởng Lệ gọi điện tới thì cũng không luống cuống tay chân lắm.
"San San à, bây giờ vẫn còn đang làm việc hả?"
Đường dây điện thoại truyền đến giọng nói dịu dàng của Tưởng Lệ, vẻ mặt mệt mỏi của Lâm San hơi giãn ra, cô ta dựa lưng lên trên ghế nghỉ.
"Mới vừa kết thúc công việc ạ, bây giờ chuẩn bị về nghỉ ngơi ạ."
"Con gái không nên làm quá sức, phải nghỉ ngơi lúc cần."
"Vâng ạ, cảm ơn bác gái."
"Đúng rồi, cháu biết chuyện anh trai cháu với Mật Mật sắp kết hôn chưa?"
"Biết ạ, cháu với Hạo đã mua vé máy bay vào tuần sau rồi."