Trước kia, Đường Tông Thần nhìn thấy cảnh này còn có thể xem như không thấy, nhưng bây giờ anh ta thật sự rất khó chịu.
"Lão già, vào đây."
Vẻ mặt của viện trưởng bị chỉ mặt điểm danh như đưa đám, nhắm mắt đi vào.
Bác sĩ và y tá phía sau ông ta nhao nhao tránh xa phòng bệnh của Đường Tông Thần.
Có câu nói, không ai đánh người đang cười, cho dù viện trưởng đang sợ chết đi được, nhưng vẫn mỉm cười híp mắt đến gần.
"Cậu chủ Đường, có phải cậu có chỗ nào không thoải mái không?" Nói xong, viện trưởng lấy ống nghe ra đặt trên ngực của Đường Tông Thần nghe ngóng, "Để tôi kiểm tra giúp cậu."
Đường Tông Thần tức giận gạt ống nghe của ông ta, dùng một tay nắm chặt cổ áo của ông ta, kéo tới trước mặt mình, giọng nói âm trầm mà tàn nhẫn, "Đúng là tôi không khỏe, tuy nhiên không phải là cơ thể, mà là tim tôi không thoải mái."