"Anh gian lận đấy à?" Hoắc Vi Vũ đẩy điện thoại của hắn cho hắn với vẻ không sao tin nổi: "Anh chơi lại lần nữa cho em xem."
Cố Hạo Đình liếc nhìn cô một cái, lông mày hơi chau lại: "Em không tin tưởng năng lực của anh thật à?"
"Năng lực của anh vượt quá phạm vi chấp nhận của người bình thường rồi, còn em chỉ là người bình thường thôi." Hoắc Vi Vũ phản bác.
"Nhìn kĩ này." Cố Hạo Đình lấy điện thoại về, Hoắc Vi Vũ ló đầu sang nhìn màn hình của hắn.
Cố Hạo Đình ấn Start. Sau đó Hoắc Vi Vũ thấy tay hắn lướt như bay. Cô còn chưa nhìn rõ hình vẽ mà hắn đã qua ải rồi.
"Anh nhìn hình vẽ mà không cần suy nghĩ phải ghép thế nào sao?" Hoắc Vi Vũ cố ý quấy nhiễu.
"Đơn giản như vậy thì cần gì phải suy nghĩ?" Cố Hạo Đình vừa dứt lời thì đã hoàn thành cuộc khiêu chiến, thời gian chỉ mất có ba mươi lăm giây.
Hoắc Vi Vũ ngớ người. Bây giờ thì cô đã hiểu vì sao mình có thể xếp hạng nhất rồi, bởi vì hắn không chơi trò chơi IQ thấp như vậy.