Mưa phùn dày đặc mông lung, một trận mưa mùa thu lạnh tê tái.
Một chiếc xe Volvo màu bạc đang đỗ ở ngã tư trước đồn cảnh sát. Khương Cửu Sênh che ô đi tới, trong đôi mắt hoa đào có hơi nước long lanh, khoé mắt hơi đỏ, nhìn người trong xe.
"Sao anh lại tới đây?"
Thời Cẩn mở cửa xe, cầm lấy ô của cô: "Tới đón em."
Khương Cửu Sênh ngồi vào ghế phụ lái: "Anh biết rồi à?"
Cô không nói cho anh về việc của Từ Trăn Trăn.
Thời Cẩn gật đầu: "Ừ."
Cô cũng không giải thích nhiều: "Về nhà thôi anh."
"Ừ."
Thời Cẩn đóng cửa xe rồi rút vài tờ giấy lau nước đọng trên giày cho cô, ngón tay anh lành lạnh chạm vào phần bắp chân hở ra của cô. Hôm nay cô mặc một chiếc váy dài màu đen dài qua bụng chân, phối thêm một chiếc áo khoác gió và một đôi giày cổ thấp rất đẹp, bên trong giày có đi tất, chỉ lộ một đoạn bắp chân nho nhỏ.
Nhiệt độ hôm nay chỉ ở ngưỡng 18 độ.