Thôi được rồi, lý do này thẳng thắn thật, đúng là phong cách của Khương Cửu Sênh.
Mạc Băng đã hiểu, cô nói ra dự định của mình: "Điểm xuất phát của cô tốt, nền tảng fan cũng tốt, chị sẽ cân nhắc đến phim điện ảnh, còn phim truyền hình thì thôi vậy, chờ đến mấy năm cũng không có lấy một bộ phim truyền hình trong nước cho ra hồn."
Khương Cửu Sênh tiếp tục day ấn đường: "Chị quyết định thế nào cũng được."
Mạc Băng kết thúc chủ đề nói chuyện, quan sát cô rồi nói: "Trạng thái của cô hình như không ổn lắm thì phải."
Khương Cửu Sênh không thể phủ nhận: "Có lẽ phải nhờ chị hẹn với bác sĩ Thường giúp em."
Khương Cửu Sênh không cần đến tư vấn tâm lý từ khá lâu rồi, đặc biệt từ sau khi ở bên Thời Cẩn, cô hầu như không dùng đến thuốc ngủ nữa, thậm chí gần như cai thuốc lá rồi.
Mạc Băng nhìn khoảng xanh đen dưới mắt cô, chắc mấy ngày rồi cô ấy chưa được ngủ ngon: "Có chuyện gì khó chịu trong lòng à?"