下載應用程式
3.26% Siêu cấp gen thần / Chapter 43: 第四十三章 Gái lớn hơn ba tuổi như ôm gạch vàng

章節 43: 第四十三章 Gái lớn hơn ba tuổi như ôm gạch vàng

編輯: Nguyetmai

Khi tất cả mọi người đều đang thảo luận xem B thần là ai thì Hàn Sâm đang luyện tập kỹ thuật bắn cung một mình trong một nhà máy bỏ hoang.

Con Đồng Nha Thú mà hắn nuôi đã sắp thăng cấp lên sinh vật thần huyết, hắn định ăn nó xong mới đi, trước đó mấy ngày chỉ có thể tạm thời không vào vùng đất được thần bảo hộ để tránh bị Tần Huyên tóm cổ vào tổ thần xạ.

"Nếu không sử dụng thú hồn thì sức mạnh của mình chỉ mới có 9.1, còn thiếu nhiều điểm gen biến dị quá, để bổ sung đầy đủ gen biến dị thì chí ít cũng phải cần 12 điểm trở lên."

Hàn Sâm thầm tính toán trong lúc nghỉ ngơi, việc cung cấp cho tố chất thân thể càng ngày càng trở nên khó khăn rồi.

Hàn Sâm đã điều tra tư liệu, một người có đủ bốn loại gen cơ bản max cấp thì sức mạnh có thể lên tới trên dưới 15, nhưng đây chỉ tính người bình thường. Nếu tu luyện thuật gen siêu hạch tốt làm cho sức mạnh tăng lên rõ rệt thì có khả năng lên đến 17, 18 điểm. Về cơ bản đây cũng là cực hạn của người chưa tiến hóa rồi.

Các tố chất khác cũng tương tự như thế, người bình thường đạt tới 15 đã là thiên tài trong thiên tài, người tu luyện thuật gen siêu hạch sẽ có một vài phương diện nổi trội hơn, lên đến 17, 18 điểm.

Đương nhiên muốn bốn loại gen đều max điểm là vô cùng khó, có lẽ mấy năm liền trong một vùng đất được thần bảo hộ cũng chẳng có được một người như vậy, bây giờ ở thành bảo hộ Cương Giáp, người có hi vọng đạt max điểm bốn loại gen nhất cũng chỉ có một mình Tần Huyên mà thôi.

Khi Hàn Sâm đang suy tư thì máy truyền tin phát ra tiếng động, hắn nhìn qua thì thấy số lạ nhưng nghĩ một lát vẫn kết nối thông tin, không ngờ hình ảnh 3D của Tần Huyên lại phóng ra. Cô nhìn Hàn Sâm với vẻ lạnh lùng, nói mỗi một câu: "Nếu trong hai tiếng đồng hồ tôi không thấy cậu vác xác đến trước mặt tôi thì cậu cứ cầu nguyện rằng từ nay về sau sẽ không bao giờ phải xuất hiện trước mặt tôi nữa đi."

Nói xong, Tần Huyên cắt đứt kết nối thông tin, hình ảnh 3D cũng biến mất.

"Đậu má, sao cô ta lại biết số máy truyền tin của mình vậy? Mình có cho cô ta đâu?!"

Hàn Sâm bất đắc dĩ đứng lên đi về trạm dịch chuyển, Tần Huyên là trạm trưởng, hắn trốn được mùng một chứ không trốn được mười lăm, kiểu gì cũng phải gặp, tránh né không phải là cách hay ho gì.

"Mình là đàn ông mà, sợ gì một ả đàn bà?"

Lúc đi tới trạm dịch chuyển, Hàn Sâm ưỡn ngực tự động viên mình xong mới dám vào trong.

"Qua đây."

Tần Huyên đã sầm mặt đứng trong trạm dịch chuyển từ lâu, thấy Hàn Sâm tới, cô chỉ phun ra hai chữ rồi quay người đi thẳng vào phòng đấu tập.

"Trạm trưởng Tần à, mấy hôm nay trong nhà tôi có việc bận lắm..."

Hàn Sâm thấy vẻ mặt Tần Huyên như thể cạo được ra cả một lớp băng thì thon thót trong lòng, với nguyên tắc hảo hán không ăn thiệt trước mắt, đàn ông tốt không đánh nhau với đàn bà, hắn tươi cười giải thích.

"Bận ngày ngày tập bắn tên trong nhà máy bỏ hoang à?"

Tần Huyên nói mà không quay đầu lại.

"Trạm trưởng Tần ơi, cô theo dõi con trai nhà lành thế này không hay lắm đâu. Tôi hiểu tấm lòng cô, tục ngữ cũng nói gái hơn ba tuổi như ôm gạch vàng, nhưng mà cô với tôi chênh nhau có phải chỉ ba tuổi thôi đâu? Với lại cứ cho là tôi đồng ý đi, nhưng mà mẹ tôi thì..."

Hàn Sâm nhăn nhó.

Tần Huyên đi đằng trước suýt nữa thì hộc máu, nhưng cô cố nhịn không quay đầu lại, cả người cô run lên. Mãi đến khi vào trong phòng đấu tập, Tần Huyên mới nghiến răng nghiến lợi nhét trang phục đấu tập và đồ bảo hộ vào lòng Hàn Sâm, điên tiết bật ra hai chữ: "Mặc vào!"

Hàn Sâm lập tức cảm thấy đại sự không ổn rồi! Trước kia Tần Huyên chỉ bắt hắn mặc trang phục đấu tập chứ chưa từng bảo hắn đeo cả đồ bảo hộ, hôm nay bắt đeo đồ bảo hộ chắc chắn là vì muốn xuống tay độc ác.

Hàn Sâm quay người muốn chạy nhưng Tần Huyên đã sớm nhìn thấu tâm tư của hắn. Cô chặn trước cửa phòng đấu tập, khóa kín cửa lại.

"Trạm trưởng Tần, cô đừng thế mà, có chuyện gì thì mình nói tử tế với nhau, phi công trẻ lái máy bay lớn tuổi cũng không thành vấn đề, tôi thấy thế cũng được lắm, hay là giờ hai mình về ra mắt mẹ tôi luôn... Cô đừng qua đây... cô mà bước tới nữa là tôi sẽ hét lên cô sàm sỡ đấy..."

Hàn Sâm liên tục lùi về phía sau còn Tần Huyên thì tức lộn cả ruột. Cô xoa nắm đấm, từng bước áp sát hắn.

"Ra mắt cái đầu cậu!"

Tần Huyên vung nắm đấm trắng ngà trắng ngọc, điên cuồng nện thẳng về phía Hàn Sâm.

Lần này Tần Huyên nổi giận thật rồi. Vất vả lắm cô mới thuyết phục được Dương Mạn Lệ đồng ý cho Hàn Sâm gia nhập tổ thần xạ, thế mà mấy ngày nay không thấy mặt mũi hắn đâu, bảo làm sao mà cô không tức giận cho được.

Hàn Sâm cảm thấy áp lực khác hẳn bình thường, mới chặn có hai đấm mà cánh tay đã run đến mức không nhấc lên nổi.

Khi Tần Huyên đang định dạy cho Hàn Sâm một bài học nhớ đời thì máy truyền tin trong phòng đấu tập lại hiện lên hình ảnh 3D của Dương Mạn Lệ.

"Trạm trưởng Tần, người của tập đoàn Tinh Vũ tới để bàn bạc chuyện săn giết sinh vật thần huyết với chúng ta."

Dương Mạn Lệ nói.

"Hay lắm, dẫn họ đến phòng họp trước đi."

Bấy giờ Tần Huyên mới ngừng tay mà lườm Hàn Sâm một cái đầy tức tối.

"Trạm trưởng Tần, chúng ta có hợp tác với tập đoàn Tinh Vũ à?"

Hàn Sâm hỏi với thần sắc kỳ quái.

"Cậu không biết à? Thần Thiên Tử chính là con trai của Chủ tịch tập đoàn Tinh Vũ đấy."

Tần Huyên đáp với vẻ mặt lạnh nhạt rồi nói tiếp: "Cậu suy nghĩ cho kĩ đi, rốt cuộc tôi để cậu vào tổ thần xạ là tốt hay là xấu cho cậu hả?"

"Không cần phải nghĩ, làm sao tôi có thể phụ lòng tốt của trạm trưởng Tần được? Bây giờ tôi vào tổ thần xạ rồi, sau này cô không được chặn đường tôi nữa đâu đấy."

Hàn Sâm nói mà mặt mày đau khổ.

"Hừ, cậu hiểu được thế là tốt rồi. Cậu không phải con cháu nhà giàu, không vào trường quân đội thì làm gì có tiền đồ chứ?"

Tần Huyên dạy bảo Hàn Sâm mấy câu rồi mới rời phòng đấu tập, trước khi đi còn sắp xếp một vệ binh đưa Hàn Sâm đến chỗ Dương Mạn Lệ báo danh.

Hàn Sâm đột nhiên thay đổi ý định là vì biết Thần Thiên Tử là thiếu gia của tập đoàn Tinh Vũ, mà Tần Huyên lại hợp tác với Thần Thiên Tử, có lẽ hắn có thể điều tra ra nội tình việc tập đoàn Tinh Vũ mua công ty nhà họ Hàn qua tầng quan hệ này cũng nên.

Vệ binh đưa Hàn Sâm tới trước một phòng làm việc. Hàn Sâm gõ cửa đi vào thì nhận ra cô gái vừa xuất hiện trên hình ảnh 3D đang ngồi sau bàn làm việc và nhìn mình với vẻ lạnh nhạt.

"Trạm trưởng Tần bảo tôi đến tìm cô để báo danh."

Hàn Sâm nói khách sáo.

"Điền vào đây."

Dương Mạn Lệ lạnh lùng rút một bảng thông tin ra đưa cho hắn.

Hàn Sâm nhận lấy xem thử thì thấy trên đó chỉ ghi một số thông tin như tên tuổi, địa chỉ, số máy truyền tin. Điền xong, hắn trả tờ giấy cho Dương Mạn Lệ.

"Giờ cậu về được rồi, 6 giờ sáng mai tập hợp tại tổ thần xạ của vùng đất được thần bảo hộ, nhớ cho kĩ, tôi không dùng người không đúng giờ, đây là cơ hội cuối cùng của cậu."

Ấn tượng của Dương Mạn Lệ về Hàn Sâm vốn đã kém lắm rồi, sau khi hắn không đến tổ thần xạ báo danh thì lại càng tệ hơn.


Load failed, please RETRY

禮物

禮品 -- 收到的禮物

    每周推薦票狀態

    Rank -- 推薦票 榜單
    Stone -- 推薦票

    批量訂閱

    目錄

    顯示選項

    背景

    EoMt的

    大小

    章評

    寫檢討 閱讀狀態: C43
    無法發佈。請再試一次
    • 翻譯品質
    • 更新的穩定性
    • 故事發展
    • 人物形象設計
    • 世界背景

    總分 0.0

    評論發佈成功! 閱讀更多評論
    用推薦票投票
    Rank NO.-- 推薦票榜
    Stone -- 推薦票
    舉報不當內容
    錯誤提示

    舉報暴力內容

    段落註釋

    登錄