"Huấn luyện viên A Linh, hai hôm nữa là Noel, chúng ta đi hẹn hò đi." Trần Bắc Khuynh đã quen với sự phớt lờ của Phong Lăng, thấy cô chỉ đi đến cạnh bình nước uống cạnh tường lấy nước, anh ta quay lại nhìn cô, dịu dàng nói.
Phong Lăng kiên nhẫn lấy nước, lạnh lùng trả lời: "Tôi không đi, cậu bỏ cuộc đi, tôi không có hứng thú với cậu."
Trần Bắc Khuynh nhướng mày, đặt bó hoa hồng đỏ lên bàn làm việc của Phong Lăng, sau đó quay người, đi tới gần cô: "Tôi theo đuổi cô lâu như vậy, cô không nhìn ra được là tôi thật sự thích cô hay sao?"
Phong Lăng cầm chiếc cốc đã đầy nước, quay lại thấy Trần Bắc Khuynh đang đứng cạnh mình, nhíu mày: "Tránh ra."
Trần Bắc Khuynh không tránh, vóc dáng cao lớn của người đàn ông hơn một mét tám lăm sừng sững trước mặt một người cao khoảng một mét bảy như Phong Lăng.