Lúc này thấy toàn bộ sự chú ý của mấy ông lớn nhà họ Lệ đều dồn hết về phía mấy người trong quân đội, còn vai trò của cô khi đến đây hôm nay dường như chỉ là một người qua đường.
Sau khi hiểu rõ tình thế trước mắt, Phong Lăng xoay người đi ra ngoài theo Lệ Nam Hành.
Lệ Nam Hành đi trước, Phong Lăng nhanh chóng chạy theo sau. Đến khi đuổi kịp anh, cô mới bước chậm lại, nhưng vẫn duy trì khoảng cách một mét với anh.
Ra cửa chính, Lệ Nam Hành bất chợt dừng bước, Phong Lăng nhanh mắt nhanh chân dừng lại để tránh lại đâm sầm vào lưng anh giống như lần trước.
Người đàn ông lấy thuốc lá ra châm, ngón tay anh kẹp lấy điếu thuốc, sau đó anh ngoảnh lại lạnh lùng liếc nhìn cô: "Đi theo tôi làm gì?"
"Lão đại." Ban đầu, Phong Lăng không hiểu gì nhưng đến bây giờ cô đã hiểu tình thế trước mắt, ánh mắt cô rất chân thành: "Lúc trước tôi không biết tất cả mọi chuyện đều đã được anh vạch kế hoạch đâu ra đấy, suýt nữa đã gây trở ngại cho anh, tôi xin lỗi."