Phong Lăng cảm thấy bàn tay vẫn luôn ôm eo mình chợt thả lỏng rồi buông ra. Cô nhân cơ hội này nhảy khỏi đùi Nam Hành, nhưng động tác của cô quá mạnh bạo làm quả bóng nước vọt ra ngoài, rơi "bụp" một tiếng xuống đất vỡ tan tành, nước bắn khắp sàn.
Người ở trong phòng bị quả bóng rơi xuống đất thu hút sự chú ý, từng trận cười vang lên. Phong Lăng nhân cơ hội này xoay người rời đi, lao ra khỏi phòng riêng như được bôi dầu vào chân vậy.
Ánh mắt Nam Hành cũng nhìn quả bóng nước rơi trên sàn.
Mấy anh em trong căn cứ XI cười không ngừng, đặc biệt cái tên Tam Bàn họng lớn, anh ta cợt nhả: "Ha ha ha ha ha, m* nó, giả chính là giả, lại còn nhét bóng vào nữa, ha ha ha ha ha… Quá giả luôn…"
Giả chính là giả.
Cho dù trông giống con gái đến thế nào đi chăng nữa, cũng không thể là thật được.
***
Phong Lăng nhanh chóng đi về chỗ vừa thay đồ để cởi bộ trang phục nữ vướng víu trên người ra. Cô thay đồ xong lại quay về phòng.