Bởi vì Quý Noãn mở miệng thị uy mà thư ký kia khựng lại một chút. Cô ta ngẩng đầu, khinh miệt nói: "Thôi đi, cô ỷ gia đình cô có vài đồng tiền dơ bẩn, mua được hai công ty thì nghĩ mình giỏi lắm sao?"
Quý Noãn như cười như không: "Cô không phục?"
"Sao tôi dám không phục! Cô chính là thiên kim Quý thị! Không phải hiện giờ cô đang sáp nhập công ty thành một công ty gì đó sao? Tôi đoán cô Quý sẽ chẳng bỏ qua cho chúng tôi, thay vì đợi cô đuổi cổ, chi bằng tôi đây tự đi!"
Dứt lời, thư ký kia nháy mắt với các đồng nghiệp, những người còn lại cũng chẳng nói chẳng rằng, im lặng thu dọn đồ đạc.
Quý Noãn nhìn thư ký "Dẫn đầu khởi nghĩa", gật đầu tán thưởng: "Được lắm, tự giác cũng là một loại bản lĩnh. Trước khi đi, cô nhớ tắt đèn văn phòng, điện này không phải để cô núp sau máy tính tô son trát phấn, mà là để chiếu sáng."