"Cô đúng là không biết xấu hổ mà, căn cứ XI không bao giờ nhận phụ nữ, để trà trộn vào căn cứ mà cô lại ngụy trang mình thành đàn ông lâu như vậy?"
"Từ nhỏ đến lớn, tôi đều sống như thế này, không hề cố gắng ngụy trang, trước khi vào căn cứ, tôi đã như thế này rồi." Phong Lăng thấy mình đã không che giấu được nữa, nên cứ ăn ngay nói thật: "Đối với tôi, đàn ông và phụ nữ không có gì khác nhau cả!"
"Không khác nhau? Một đứa con gái như cô lăn lộn trong đám đàn ông, cô nói không khác nhau sao? Hễ ai đó biết được cô là nữ, cô cho rằng đám con traibình thường ngay cả một người phụ nữ cũng không thể nhìn thấy trong căn cứ, trong lòng họ sẽ không có ý nghĩ gì à? Tôi thấy bản thân cô đã là kẻ không biết xấu hổ đến một mức độ nhất định nào đó rồi, nếu bọn tôi phát hiện chậm hơn chút nữa thì có lẽ căn phòng kia của cô có thể mở kỹ viện luôn đấy!"