Tải xuống ứng dụng
50% Sau khi đại lão về hưu / Chapter 6: Chương 6: Tụ vận phù trừ khí vận!

Chương 6: Chương 6: Tụ vận phù trừ khí vận!

Editor: Đào Tử 🍑

_______________________

Cô, cô, cô thật sự có được tụ vận phù! ! !
Tụ vận phù có thể dùng để tụ tập tài vận.
Dựa theo kịch bản tiểu thuyết trên mạng, nói không chừng còn có thể phát tài!
Lôi Nhã Đình cho bản thân một cái tát, cảm giác được đau đớn thật, tụ vận phù trong tay cũng không biến mất, cô mới tin tưởng đây là thật! ! !
"Mình có thể trùng sinh thì có được bàn tay vàng là nhóm lì xì này cũng không phải không thể -- "
Tuy không biết Thượng Nguyên nhất phẩm chúc phúc thiên quan là thần tiên gì, nhưng nhìn xưng hô dài như vậy, nghe đã biết là thần có chức vị cao.
Chúc phúc thiên quan ôi dào, nói không chừng là thần tiên cùng một loại với thần tài phúc thần?
Lật qua lật lại lá bùa trong tay, thỉnh thoảng đặt ở chóp mũi ngửi một cái.
Không biết có phải ảo giác hay không, khi ngửi được mùi đàn hương trên mặt lá bùa, cô lập tức có cảm giác thần thanh khí sảng, cơ thể rã rời và tinh thần không ổn định lúc nãy mất sạch.
Ban đầu Lôi Nhã Đình còn bán tín bán nghi giờ lại tin mấy phần.
Cô định trước hết không rời khỏi nhóm Wechat, thử tác dụng của Tụ vận phù trước rồi tính tiếp.
Nếu bàn tay vàng này là thật, cô ở trong nhóm có lẽ sẽ nhặt được nhiều đồ tốt, đến lúc đó --
Cuộc đời của cô mới có thể chân chính thay đổi!
Lôi Nhã Đình hít sâu một hơi, cuối cùng cũng chịu đứng lên.
Lúc này mới phát hiện hai đùi tê đến mức không còn tri giác.
"Mẹ ơi -- chân tê chết đi được -- "
Cô chậm chạp hồi lâu mới khá lên một ít, nhét điện thoại di động và tụ vận phù vào túi áo, cúi đầu làm bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
"Nhã Đình, bụng không thoải mái à?"
Lôi Nhã Đình nghe có người gọi mình, bỗng ngẩng đầu lên, trong chốc lát mới nhớ ra đây là bạn cùng phòng của mình.
Cô mập mờ nói, " Ừ. . . Bụng hơi đau. . ."
Ký ức khá cũ, Lôi Nhã Đình mơ hồ nhớ người bạn cùng phòng này tên Tiểu Hồng.
Kiếp trước cô bị tra nam làm mang thai nghỉ học, quan hệ với Tiểu Hồng rất nhạt nhẽo, chỉ biết đối phương trở về quê hương ở thôn trấn làm nghề hộ lý, về sau gả cho tên đàn ông có khuynh hướng bạo lực gia đình. Người đàn ông kia ghét bỏ Tiểu Hồng từng học đại học, đánh đập và nhục mạ cô ta, chưa đến ba mươi tuổi nhưng già nua như bà lão năm mươi.
Nghĩ đến đây, Lôi Nhã Đình không khỏi thổn thức đối với Tiểu Hồng thêm mấy phần đồng tình thương hại.
Nhưng thương cảm thì thương cảm, nếu không phải Tiểu Hồng hút thuốc uống rượu đánh nhau xăm hình qua lại với xã hội đen, chồng của cô ta có lẽ sẽ đối tốt với cô ta hơn một chút?
Suy cho cùng vẫn là cô ta không biết xấu hổ, tự làm tự chịu.
Nghĩ vậy, Lôi Nhã Đình lại tỏ vẻ xem thường.
Bùi Diệp: ". . ."
Cô không bỏ qua cái nhìn đồng tình và xem thường của Lôi Nhã Đình, nhưng cũng càng thêm im lặng.
Nếu Lôi Nhã Đình thật sự trùng sinh, cô ta hẳn nên kinh ngạc "Tiểu Hồng" vốn đã mất mạng vào đêm qua, mà không phải suy diễn những chuyện không đâu.
Cỗ thân thể Tiểu Hồng này đến bệnh viện đã lạnh, là Bùi Diệp đến tiếp tục sinh cơ cho cô ta.
Cái chi tiết "Trùng sinh" này đúng thật là cẩu thả.
"Uống nhiều nước ấm vào."
Bùi Diệp cho một cái đề nghị thẳng nam sắt thép.
Lôi Nhã Đình yếu ớt cười cười, trong lòng lại hết sức bực bội.
Cô nôn nóng muốn thử nghiệm sự lợi hại của tụ vận phù, Bùi Diệp lại hết lần này tới lần khác ngăn cản không để cô đi.
Cuối cùng cũng đuổi Bùi Diệp đi được, Lôi Nhã Đình vội vàng rời phòng ngủ đến chỗ bán vé số gần nhất.
Cô ta không biết năng lực chân thực của tụ vận phù, đồng thời cũng muốn kiểm chứng xem bàn tay vàng này là thật hay giả, dứt khoát mua mấy tấm vé sẽ mở thưởng sau mười phút đồng hồ nữa.
"Cô bé này thật may mắn."
Qua thêm vài phút đồng hồ, kết quả mở ra, ngón tay Lôi Nhã Đình run cả lên.
Vận khí đen như chó mực, hai trăm năm mươi lần rút không ra một tấm SSR quý hiếm như cô thế mà trúng thưởng!
Tuy không phải giải nhất, nhưng cô mua mấy tấm giống nhau, cộng lại cũng được bốn mươi ngàn!
Gia đình Lôi Nhã Đình không tính kém, cha mẹ là nhân viên văn phòng, có nhà có xe, trong nhà không có nợ, vợ chồng một năm có thể kiếm hơn 300 ngàn.
Tuy vậy, nói giàu có cũng không giàu có, đây là đô thị loại một, trình độ tiêu phí rất cao, không thể cho Lôi Nhã Đình ở trường tiêu xài phung phí.
Số tiền bốn mươi ngàn ngoài ý muốn này chính là số tiền lớn nhất Lôi Nhã Đình có được ở cả hai kiếp.
Đúng vậy, còn bao gồm đời trước.
Vừa nghĩ tới việc mình móc tim móc phổi cho phượng hoàng nam, hắn lại đối đãi với mình như thế, đời trước phòng cô như phòng trộm, dụ dỗ lừa gạt tiền trong tay cô cho mẹ hắn.
Kết hôn bao nhiêu năm, chưa bao giờ cho cô giữ quá bốn mươi ngàn.
Cô nản lòng thoái chí, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn chia tay với phượng hoàng nam.
Hẹn gặp lại, tra nam!
Lôi Nhã Đình muốn báo thù, nhưng bây giờ cô còn chưa có biện pháp đối phó với tra nam tiện nữ, sau này sẽ có cơ hội.
Cô ta vừa đi, Bùi Diệp đã từ chỗ ẩn thân đi tới, lông mày hơi nhíu.
Tuy tinh thần lực của Bùi Diệp vì bệnh tật sụp đổ hơn phân nửa, nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, dò xét người bình thường không thành vấn đề gì.
"Cái thứ tụ vận phù kia, rất kì lạ --"
Lúc Lôi Nhã Đình sử dụng tụ vận phù, tinh thần lực của Bùi Diệp cảm nhận được trên người cô ta phát sinh biến hóa bất thường.
"Ôi, con gái bây giờ thật sự lớn gan quá đi, đồ vật không rõ lai lịch cũng dám dùng."
Mở giao diện trò chơi, Bùi Diệp nhấn mở [ Hệ thống ghi chép ]bên trái, phía trên bỗng nhiều hơn một dòng.
[12:33 phút, nữ chính Lôi Nhã Đình sử dụng tụ vận phù, khí vận -23 ]
"Tụ vận phù, không thể tụ vận ngược lại trừ 23 điểm khí vận."
Quả nhiên có mờ ám.
Nhưng Bùi Diệp không phải loại người tốt gì, càng không phải loại người không có chuyện tự mình kiếm chuyện làm.
Lôi Nhã Đình chỉ gây họa cho bản thân cô ta thì cô lười nhúng tay, Bùi Diệp chỉ cần đi theo đối phương hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến là được.
Dẫu sao người muốn tìm cái chết sao có thể ngăn được?
Bùi Diệp chuẩn bị đi tìm thân ảnh màu đỏ ở ngã tư đường một lát, dù gì cũng rảnh không chuyện làm, lúc này trong túi vang lên một giọng khàn khàn.
"Chết cũng muốn yêu! ! !"
"Yêu đến chết không buông -- "
Ông lão đi ngang qua bị dọa suýt chút nữa nhảy cẫng lên.
"Nhạc chuông điện thoại thôi mà mở lớn thế, đúng là thất đức, thiếu đạo đức!!"
Ông cụ thấy Bùi Diệp không nói lời nào, lầm bầm trong miệng rồi rời đi.
Bùi Diệp vô tội đưa tay sờ vào túi, phát hiện là điện thoại của nguyên chủ Tiểu Hồng vang lên.
Ghi chú là "Chị Bạch".
Bùi Diệp cau mày, nhớ tới con hàng này chính là người bán Tiểu Hồng, là tú bà xã hội đen.
"Này -- "
Điện thoại bên trong bỗng vang lên tiếng thét, chị Bạch ở đầu dây bên kia một bụng tức giận.
Cách Bùi Diệp hơn hai mét cũng có thể nghe thấy tiếng chị Bạch gào thét trong điện thoại.
"Cô giải thích thế nào đây? Cánh cứng cáp rồi đúng không? Tôi có lòng tốt giới thiệu cho cô bạn trai phú nhị đại, cô không biết ơn thì cũng thôi đi, thế mà còn không chịu? Cô là mặt hàng gì, người ta có thân phận gì, cô muốn tôi tức chết mới vừa lòng à? Nếu không phải cô nói mình muốn trèo cao gả cho người tốt, tôi sẽ giới thiệu tài nguyên chất lượng cao như thế cho cô chắc? Tiểu Hồng, mẹ nó cô đừng muốn tôi cho thể diện mà không cần! Cô cũng không nghĩ xem bây giờ ngày tháng tốt lành cô có là ai cho, làm người mà cô vong ân phụ nghĩa như thế, lấy oán trả ơn sao?"
"Vậy chị muốn thế nào?"
Nếu là Tiểu Hồng thật, một trận thóa mạ của chị Bạch sẽ làm nguyên chủ xiu lòng áy náy, đồng thời khiến bản thân cô ấy nghĩ rằng những lỗi lầm này là của mình.
Bùi Diệp rõ ràng biết chị Bạch ở đầu dây điện thoại bên kia và phú nhị đại hôm qua là người gián tiếp, trực tiếp hại chết Tiểu Hồng.
Cô không rảnh để ý những chuyện không đâu, nhưng nếu rơi vào tay cô thì ai cũng đừng hòng chạy thoát.

next chapter

Chương 7: Chương 7: Vô tình gặp anh trai mặc áo sơ mi trắng

Editor: Đào Tử 🍑

______________________

Chị Bạch nén giận, nói một hơi thật dài như súng máy không ngừng.
"Lần trước là cưng nói nghề hộ lý quá cực khổ, khi tốt nghiệp tiền lương chỉ có hai ba ngàn, chị mới tốt bụng giới thiệu cho cưng gặp mặt phú nhị đại. Hôm qua phú nhị đại bị cưng cho leo cây nổi giận nên tâm trạng không tốt, đêm hôm khuya khoắt gọi điện thoại mắng chị một trận, chị mới tức giận như vậy." Chị Bạch không để ý thái độ lãnh đạm của Bùi Diệp, luôn miệng như vì muốn tốt cho Tiểu Hồng khuyên cô, "Được rồi, mọi chuyện cũng đã qua đi, em không thích hắn cũng không sao, chỗ này chị còn mấy đối tượng tốt, có muốn xem thử hay không?"
Bùi Diệp cầm di động im lặng.
Đến tột cùng là ai cho Tiểu Hồng ảo giác chơi với phú nhị đại và chị đại xã hội đen như chị Bạch là tốt?
Nếu có tài nguyên tốt thật, chị Bạch đã sớm độc chiếm gả vào "Hào môn", sao lại có lòng tốt giới thiệu cho Tiểu Hồng ---- -- -- một đứa cô nhi ở nông thôn đi học ngành hộ lý?
Bùi Diệp ngoan ngoãn đáp, "Được, cảm ơn chị Bạch, tôi biết chị Bạch đối với tôi tốt nhất rồi."
Chị Bạch cười, "Tính ra cưng còn có lương tâm, đêm nay nhất định phải đến, phú nhị đại bị cưng cho leo cây hôm qua cũng đến, nhớ phải nói lời xin lỗi với người ta đấy."
Sắc mặt Bùi Diệp lạnh lùng, đáy mắt lộ ra sát ý.
Dựa theo tính toán của chị Bạch, đây chẳng phải không cưỡng gian được còn muốn NP?
Vừa hay xử lý chung một chỗ cho gọn.
Rơi vào tay cô coi như đi ra ngoài không xem ngày đi.
Tiểu Hồng ngu ngốc không phải lý do để người khác lợi dụng, bức tử cô ấy.
"Ừm, được, chị Bạch hẹn ở đâu?"
Chị Bạch hoàn thành nhiệm vụ, giọng nói dịu dàng hơn.
"Thời gian cũ địa điểm cũ, không gặp không về."
Vừa tắt điện thoại, sự vui vẻ trên mặt chị Bạch lập tức thu lại sạch sẽ, bấm số điện thoại của một người khác.
"Đỗ thiếu, con nhỏ chết tiệt kia không sao hết. Tôi dựa theo ý của ngài ban đêm lại hẹn nó ra, lần này nhất định sẽ không để nó chạy trốn, ngài yên tâm, nhất định sẽ sắp xếp cho ngài thỏa đáng." Trên mặt chị Bạch mang theo nụ cười lấy lòng, nét mặt nịnh nọt, đối với điện thoại cúi đầu khom lưng từ trên xuống dưới, so với thái độ kiêu căng lúc nãy khi đối mặt với Bùi Diệp hoàn toàn khác biệt.
Đỗ thiếu nghe Tiểu Hồng còn sống thở phào một hơi.
Không gây chết người là tốt nhất.
Hắn tuy chơi, nhưng cũng không muốn bức người ta chết, tiền hàng hai bên đã thoả thuận xong, con nhóc ấy lại làm như hắn ép mua ép bán.
Thu tiền của hắn còn làm ra chuyện này, trong lòng Đỗ thiếu tất nhiên không cam lòng, không chơi tới tay tuyệt đối không bỏ qua.
Đứa con gái không đứng đắn lăn lộn chung một chỗ với chị Bạch còn ra vẻ trong trắng bất khuất?
Thế là Đỗ thiếu lại hẹn mấy người bạn tốt nữa cùng chơi.
Đỗ thiếu là con của chủ tịch công ty vật liệu xây dựng khu này, cha hắn là nhà giàu mới nổi, không tính là hào môn thế gia hiển hách.
Cha Đỗ thích nhất là treo bên miệng câu nói "Đọc sách làm được gì, trình độ có được cái gì, sinh viên tốt nghiệp ra cũng đi làm công cho tao thôi!" .
Sự thật chứng minh, quan niệm này của cha Đỗ không được.
Tốc độ kiếm tiền của cha già nhanh cũng không nhanh bằng phá gia chi tử vô dụng!
Song thân của hắn đều có trình độ học vấn thấp, phú nhị đại cũng chịu ảnh hưởng của gia đình, cái tốt không học được, cái xấu thì vô sự tự thông.
Mười mấy tuổi đã theo bạn bè đi bar, uống rượu hút thuốc đua xe chơi gái.
Vì còn trẻ, hắn và mấy tên hồ cẩu bằng hữu cũng chơi cởi mở, không khí trong vòng tương đối loạn.
Cùng một chỗ chơi nữ sinh cũng không phải ngày một ngày hai.
Chị Bạch tình cờ dựa vào đường dây nhị thế tổ này, mỗi lần đều đúng giờ gửi đến mấy cô em sinh viên đại học, chơi cũng không cần lo lắng phải giải quyết tốt hậu quả. Nếu Tiểu Hồng trang điểm nhan sắc có thể chấm 9 phần, khí chất sạch sẽ, tính cách đơn thuần dễ bị lừa, dáng người thon thả đạt tiêu chuẩn, khiến nhị thế tổ ăn quen thịt cá dần có cảm giác mới mẻ, muốn nếm thử mùi vị của cháo loãng.
Trước đó đã thỏa thuận xong rồi, ai biết lúc giao dịch Tiểu Hồng lại ra vẻ trinh tiết liệt nữ, còn chơi một màn nhảy lầu.
"Buổi tối phải dạy cô ta làm người thật tốt mới được-- "
Nói xong, Đỗ thiếu gọi điện thoại cho đám hồ cẩu bằng hữu, lại nghe được một tin dữ.
"Mày nói cái gì?" Đỗ thiếu sắc mặt tối đen, "Lão tam xảy ra tai nạn xe cộ chết rồi?"
Hồ cẩu bằng hữu nói, "Camera giám sát ghi lại, cảnh sát nói là lão tam lái xe cùng với tiểu minh tinh hắn bao nuôi chơi trên xe, lão Tam đột nhiên xoay tay lái, miệng của tiểu minh tinh không cẩn thận cắn trúng "lão nhị" của lão Tam, lão Tam đau điếng đụng vào xe chở hàng đi ngang qua. . . chậc, xe thể thao lật ngửa ra, lão Tam óc văng đầy đất. . ."
Đỗ thiếu im lặng.
Vừa lái xe vừa để người mẫu trẻ khẩu giao cho mình?
Tìm khoái cảm giữa ranh giới tử vong và thiên đường sau đó tự chơi chết mình?
"Tiểu minh tinh kia thì sao?"
Hồ cẩu bằng hữu nói, "Cô ta phúc lớn mạng lớn không chết, được người ta lôi từ trong xe ra, trong miệng còn nuốt nửa "lão Nhị"."
Đỗ thiếu ngẫm lại hình ảnh kia liền buồn nôn không chịu được.
"Mày kể ra làm gì, buồn nôn chết được!"
Hồ cẩu bằng hữu cười nói, "Người trong giới đều biết, lúc trước còn muốn đi bệnh viện nhìn thử, hiện tại cảm thấy quá mất mặt."
Đỗ thiếu cũng nghĩ thầm như thế.
Hồ bằng cẩu hữu trong vòng này của bọn họ tuy chơi thoáng, nhưng nào có tình cảm anh em gì.
Tiểu minh tinh nào đó lộ hậu đài được phú nhị đại bao nuôi, xảy ra bê bối lớn đến thế, khó đảm bảo những tên chó săn trong giới giải trí sẽ không như cá mập ngửi thấy mùi máu lại gần mà mò ra chân tướng.
Lão Tam chết quá mất mặt, bọn họ không muốn lộ diện rồi bị truyền thông chụp được.
"Đúng là mất hứng xui xẻo, buổi tối có một cô em đại học, mày tới hay không?"
"Tới tới tới, quét xui xẻo."
Cái vòng này mấy tên chơi gái đều có vài sở thích.
Lão Tam bị tai nạn xe cộ chết thích chơi tiểu minh tinh giới giải trí nhất, nói là tiểu minh tinh nhưng phần lớn đều không có tên tuổi không có nhiệt độ chỉ có khuôn mặt tám mươi mốt tuyến.
Đỗ thiếu không giống, hắn chỉ thích chơi sinh viên, đặc biệt là mấy em gái đơn thuần vừa vào đại học không lâu.
Những cô gái mới thi đại học lòng đầy hiếu kì về xã hội bên ngoài, các cô ấy phải tiêu tiền cho nhiều chuyện khác nhau mà không phải chỉ có mỗi một chút tiền sinh hoạt, ăn sáng.
Nếu tiêu phí không tiết chế, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Cha mẹ sẽ không cho quá nhiều cho tiền sinh hoạt, nếu sinh viên không ý thức được mà vung tay quá trán cuối cùng nợ nần chồng chất.
Đỗ thiếu đã từng chơi qua mấy cô gái đại học vay tín dụng đen nhưng không trả được bị chị Bạch lừa gạt.
Lúc mượn thì không sợ trời không sợ đất, còn lúc trả thì ngơ ngác.
Loại học muội sạch sẽ dễ bị lừa này đúng là lợi cho hắn, không mang bao còn không sợ nhiễm bệnh, so với một số hội sở cao cấp có lời hơn nhiều.
Suy tính lốp đốp vang trong đầu Đỗ thiếu.
Bùi Diệp trở về phòng ngủ trùng hợp đi ngang qua ngã tư đường, cô liếc qua địa điểm xảy ra tai nạn xe cộ, phát hiện thi thể đã được đưa đi.
"Hửm?"
Lông mày nhíu lại, cô phát hiện một chàng trai mặt áo sơ mi trắng đứng đối diện.
Cô chú ý người này không phải vì dáng dấp của hắn, mà vì tinh thần lực trên người.
Nếu nói tinh thần lực của người bình thường là một thì cậu ấy chính là một trăm.
Khí tức công chính bình ổn, cho người ta cảm giác rất giống người của quân đoàn chữa bệnh hậu cần Liên Bang.
Chàng trai áo sơ mi trắng nhắm chặt hai mắt, tóc mái lưa thưa che khuất trán, tay phải tạo ra tư thế phòng thủ kỳ lạ.
Ý thức được có người nhìn hắn, không nhịn được mở mắt ra nhìn lại.
Không nhìn không biết, nhìn rồi bỗng giật mình.
Cậu ta thốt lên, "Này! Mi là yêu nghiệt phương nào! ! !
Bùi Diệp: "? ? ?"
Đừng tưởng rằng cách một con đường lớn, cô sẽ không nghe thấy cái thằng này mắng cô!
Chàng trai kia trong mắt Bùi Diệp --
Áo sơ mi trắng, quần jean, tóc mái lưa thưa, ngũ quan đoan chính.
Bùi Diệp trong mắt chàng trai trẻ --
Đen sì một cục, quanh thân tràn ngập sát khí, sền sệt gần như ngưng kết!
Cách thật xa cũng có thể cảm nhận được trên người đối phương viết một chữ "Hung" !
Vừa xem qua, đúng là người mình đánh không lại.

Load failed, please RETRY

Tình trạng nguồn điện hàng tuần

Đặt mua hàng loạt

Mục lục

Cài đặt hiển thị

Nền

Phông

Kích thước

Việc quản lý bình luận chương

Viết đánh giá Trạng thái đọc: C6
Không đăng được. Vui lòng thử lại
  • Chất lượng bài viết
  • Tính ổn định của các bản cập nhật
  • Phát triển câu chuyện
  • Thiết kế nhân vật
  • Bối cảnh thế giới

Tổng điểm 0.0

Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
Bình chọn với Đá sức mạnh
Rank 200+ Bảng xếp hạng PS
Stone 0 Power Stone
Báo cáo nội dung không phù hợp
lỗi Mẹo

Báo cáo hành động bất lương

Chú thích đoạn văn

Đăng nhập

tip bình luận đoạn văn

Tính năng bình luận đoạn văn hiện đã có trên Web! Di chuyển chuột qua bất kỳ đoạn nào và nhấp vào biểu tượng để thêm nhận xét của bạn.

Ngoài ra, bạn luôn có thể tắt / bật nó trong Cài đặt.

ĐÃ NHẬN ĐƯỢC