Tô Tiểu Miêu quay về nơi ở của mình. Cô thấy trong bếp không còn gì để ăn bèn rửa một quả táo, nằm dài trên ghế sofa, bắt tréo chân nghĩ ngợi.
Dựa trên những lời cô nói trong phòng tiệc vừa rồi, nếu Cố Hạo Đình không thích "Hoắc Vi Vũ" giả kia, cô nói vậy nghĩa là đã giúp hắn. Còn nếu hắn thích "Hoắc Vi Vũ" giả kia, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ tới gây gổ với cô. Cô có lo chuyện bao đồng không đây?
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tô Tiểu Miêu cảnh giác ngồi bật dậy khỏi ghế sofa. Nhắc đến Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay.
Cố Hạo Đình bước vào phòng.
Chẳng lẽ hắn tới để khởi binh hỏi tội? Tô Tiểu Miêu đứng lên, cúi đầu xin lỗi: "Tôi cho rằng anh không muốn thừa nhận cô ta, nên mới nói như vậy. Nếu anh muốn thừa nhận thân phận của cô ta, tôi sẽ nói vừa rồi hoàng hậu nhà tôi gọi điện tới, bảo không để bụng chuyện này, rất vui lòng hợp tác với nước A, còn dạy dỗ tôi một trận, vậy là có thể toàn vẹn như cũ."