Nhưng lần này hắn phải khiến Hoắc Vi Vũ yên tâm. Hắn không muốn cô phải thấp thỏm lo sợ vì chuyện của mình. Để cho người phụ nữ của mình bình yên thư thái cũng là trách nhiệm của một người đàn ông. Bởi vậy, hắn tình nguyện từ bỏ sự kiêu ngạo của mình chỉ để cô yên tâm.
"Vậy nghe lời em, anh sẽ hợp tác." Cố Hạo Đình dịu dàng nói.
Hoắc Vi Vũ mỉm cười, cô rất thích câu "nghe lời em" của hắn. Chỉ khi đặt cô trong tim hắn mới nghe lời cô nói.
"Anh có ứng cử viên lý tưởng nào không?" Hoắc Vi Vũ hỏi.
"Có." Nét mặt Cố Hạo Đình chợt thay đổi một cách khó hiểu: "Tô Bồi Ân."
Hoắc Vi Vũ hơi dừng lại: "Anh ta cũng tham gia cuộc thi săn bắn quốc tế lần này sao?"
"Anh thấy trong danh sách thi đấu lần này có cậu ta." Cố Hạo Đình trầm giọng đáp, kéo cô đi.