Người đến ngày càng nhiều, chen chúc nhau qua lại. Cố Hạo Đình sợ bọn họ va phải Hoắc Vi Vũ thì hơi nhíu mày, ôm eo Hoắc Vi Vũ, kéo vào vòng tay mình nhưng dòng người vẫn liên tục kéo qua.
Trước giờ Cố Hạo Đình không phải người giỏi giao tiếp. Hắn kiêu ngạo, cuồng vọng, làm theo ý mình, đến tận bây giờ cũng không hiểu được cách nể mặt mũi người ta. Nhiều người tới như vậy sẽ chỉ khiến hắn thêm bực bội.
"Xin lỗi, vợ tôi đang mang thai, mọi người đang làm cô ấy sợ mất." Cố Hạo Đình lạnh lùng nói, mặt căng thẳng, cương nghị.
Nói xong, hắn tự mình phá vòng vây, khóe miệng hơi nhếch lên. Hắn cảm thấy lý do vợ mang thai này quá ổn, dùng cớ này vô cùng thoải mái.
Mọi người nhìn thấy Cố Hạo Đình nở nụ cười thì chấn động. Trước đây Cố Hạo Đình đều mang dáng vẻ lạnh lùng, không muốn nói chuyện với ai, lần này lại còn cười nữa. Nụ cười đó khiến bọn họ đột nhiên không dám lại gần, sởn hết cả gai ốc nhìn Cố Hạo Đình ôm vợ lướt qua bọn họ.